Tiên Giả

Chương 29: Cứ làm như thế (2)

Chương Trước Chương Tiếp



Giữa vùng sương mù quay cuồng, bước chân Viên Minh không hề chậm lại mà ra sức chạy về phía bờ bên kia, chỉ thoáng chốc đã tới cạnh vách đá đối diện.

Mang theo thi thể con hồ ly lại chạy trốn thời gian lâu như vậy khiến hắn, dù đã thi triển Phi Mao Thuật, vẫn vô cùng mệt mỏi, không thể không dừng lại thở.

May mà không gian phía sau sương mù hiện tại rất yên tĩnh, hiển nhiên là đàn hồ ly xanh không đuổi theo nữa.

Viên Minh cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng cũng không có truy xét, sau khi khôi phục thể lực lại một chút liền cõng thi thể con hồ ly xanh trên lưng, mau chóng leo lên đỉnh vách núi.

Đàn hồ ly xanh kia vẫn còn ở lại chỗ đối diện, từ phía xa thấy Viên Minh và thi thể đồng loại trên lưng hắn, lại một lần nữa tru tréo nhưng vẫn như cũ không đặt chân vào khe núi.

- Xem ra đàn hồ ly xanh này không dám tiến vào khe núi, không biết là sợ sương mù chỗ này hay là mấy người Bích La Động đã dùng thủ đoạn nào đó với khe núi khiến chúng không dám làm thế?

Viên Minh thầm suy đoán.

Nếu sự thật đúng như suy đoán của hắn, khe núi này sẽ có tác dụng lớn, sau này có đụng phải hung thú lợi hại, chỉ cần trốn vào khe núi là được.

Đứng yên lặng một lúc, Viên Minh xoay người tiến vào trong rừng, bóng dáng nhanh chóng biến mất.

Nhóm con hồ ly xanh tụ tập ở bờ bên kia khe núi thêm một lúc, cuối cùng cũng rút đi với vẻ không cam lòng.

Nửa canh giờ sau, Viên Minh mang theo thi thể con hồ ly xanh quay về địa động, trong tay có thêm một cái bao bố, bên trong là mấy cọng hoa cỏ.

Hắn không nhớ nổi tên mấy loại hoa cỏ này, chỉ là mới rồi trên đường đi, khi thấy những cây cỏ này lại vô thức nhớ được mấy hoa cỏ này có tác dụng cầm máu rất tốt nên ngắt mang về.

- Xem ra, trước kia cũng khá thông thạo thuật khác.

Hắn thầm nghĩ xong thi pháp giải trừ Phi Mao Thuật, để lộ vết thương trên vai.

Bị da vượn bọc lâu như vậy, máu tươi đã không thể chảy được nữa.

Viên Minh dập nát mấy cọng hoa cỏ, lấy nước này trộn với ít bùn đất, bôi lên trên vết thương.

Lập tức một cảm giác mát lạnh truyền tới, đau đớn từ vết thương cũng giảm nhiều, máu tươi hoàn toàn không còn chảy ra nữa.

- Quả nhiên có hiệu quả.

Viên Minh mừng rỡ.

Săn thú trong rừng, bị thương là chuyện thường, từ đó phần thuốc chữa thương này nhất định sẽ có tác dụng rất lớn.

Đúng lúc này, một tràng tiếng ọc ọc lại từ trong bụng truyền ra.

Thi triển Phi Mao Thuật không chỉ tiêu hao pháp lực mà cả lực lượng cơ thể, sau một hồi kịch chiến với con hồ ly xanh, thứ tồn trong bụng hắn đều đã bị tiêu hết không còn một mảnh.

Viên Minh đứng dậy cắt hai miếng thịt hồ ly, nhóm lửa nướng đồ, rất nhanh mùi thịt thơm nức lan ra khiến người ta nhịn không được phải bật ngón tay cái.

- Máu thịt hung thú ẩn chứa linh khí, quả nhiên khác với thịt dã thú bình thường.

Nước miệng tứa ra trong miệng, chỉ chờ tới khi thịt chín được bảy, tám phần liền không thể chờ thêm được nữa, bắt đầu nhồm nhoàm ăn như gió.

Sau khi hai khối thịt hồ ly vào bụng, Viên Minh cảm thấy cả người ấm áp, thỏa mãn xoa xoa bụng, tiếp đó lại ngồi xuống, tính toán lên kế hoạch sau này.

Hôm nay hắn đã được tận mắt chứng kiến sự lợi hại của hung thú, con hồ ly xanh và Mưu Miêu màu vang sống ở chỗ bìa rừng, hẳn cũng chỉ là loại hung thú bình thường nhất.

Nhưng chỉ một con hồ ly xanh yếu, trong trường hợp một chọi một không có trợ lực khác, hắn tự thấy bản thân vẫn là thắng ít thua nhiều, huống hồ con hồ ly xanh kia lại có một bầy.

Kỳ hạn còn bốn ngày, cần phải săn giết bốn đầu hung thú, thời gian của hắn đã rất gấp, nhất định phải nhanh chóng nghĩ ra kế sách đối ứng tốt mới được.

Viên Minh trầm ngâm một lát, sau cùng vẫn chọn mục tiêu săn giết là mấy con hồ ly xanh kia.

Lý do đầu tiên là do con hồ ly xanh có thực lực hơi yếu, thứ hai là số lượng con hồ ly xanh rất nhiều, đủ để cho hắn săn.

- Đào một cái bẫy giống như lúc trước săn bắn con gấu đen?

Viên Minh không có nhiều kinh nghiệm săn thú nên thứ đầu tiên nghĩ tới vẫn là cách cũ.

Nhưng sau khi cân nhắc kỹ càng, hắn vẫn phải phủ định ý nghĩ này.

Hồ ly xanh khác với gấu đen, nó biết dưới hoàn cảnh nguy hiểm, trước tiên lui lại, gọi đồng bọn tới khởi xướng quần công, nhìn qua đã biết là rất giảo hoạt. Hơn nữa con hồ ly xanh động tác nhanh nhẹn, hắn bố trí loại cạm bẫy thô sơ, tám phần là bắt không được, tốt hơn là miễn biến khéo thành vụng.

Viên Minh tiếp tục vắt óc suy nghĩ những cách khác, sau một lát đột nhiên ngẩng đầu như nghĩ ra điều gì đó.

- Đúng, cứ làm như thế!

Thời gian một đêm nhanh chóng qua đi.

Viên Minh mở to mắt, để lộ vẻ hăng hái.

Khổ tu một đêm khiến pháp lực trong đan điền của hắn tăng thêm một chút. Dùng tốc độ tích lũy pháp lực của Cửu Nguyên Quyết, nếu cho hắn thời gian mười ngày nửa tháng, có lẽ sẽ không phải sợ con hồ ly xanh nữa.

Đáng tiếc, thời gian dành cho hắn không còn nhiều lắm.

Viên Minh nướng qua loa hai khối thịt hồ ly, đem nhét đầy bao tử rồi thi triển Phi Mao Thuật, hóa thành hình thái vượn trắng, chạy thẳng tới bờ bên kia khe núi, đi thêm một thoáng đã lại tới chỗ phát hiện Mưu Miêu màu vàng ngày hôm qua.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️