Tiên Giả

Chương 287: Linh thạch giống như nước chảy (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Không ngờ hôm nay tự nhiên gặp phải khách có thể biết tới Liệt Dương Trà, tiểu nữ tử cảm thấy rất vui mừng.

Một giọng nói thanh thúy truyền đến, giống như tiếc nước suối róc rách, dễ nghe êm tai.

- Đâu có, tại hạ chỉ biết sơ qua về trà đạo thôi, đã để bằng hữu chê cười rồi...

Cổ Nguyệt đứng dậy nhìn về phía cửa, giọng nói đột nhiên khựng lại, vẻ mặt giống như nuốt sống một quả trứng gà.

Một phụ nhân áo vàng đi đến, thoạt nhìn chỉ khoảng ba mươi tuổi, ánh mắt còn có vẻ phong tình, làn da trắng như bóc, đáng tiếc gương mặt mập mạp, cằm ba ngấn, lưng như vại nước, hai tay, hai chân tròn vo, bàn chân lớn giẫm lên trên sàn nhà phát ra tiếng "rắc rắc".

- Không biết có khách quý giá lâm, không tiếp đón từ xa, thiếp thân Trác Linh Linh hổ thẹn làm chấp sự của Trường Tiên Lâu, không biết khách quý xưng hô thế nào?

Phụ nhân áo vàng cười ha hả nói, sử dụng tiếng Trung Nguyên tiêu chuẩn, không đổi sắc quan sát Viên Minh.

Không chờ Viên Minh mở miệng, Cổ Nguyệt đã đứng dậy, sử dụng tiếng Trung Nguyên có phần gượng gạo giới thiệu:

- Vị này chính là Viên công tử đến từ Đại Tấn ở Trung Nguyên, đúng lúc du lịch đến bên này, muốn mua vài món đồ, biết Trường Tiên Lâu ta cũng của Đại Tấn, nên đặc biệt tới xem thử.

Viên Minh không ghét với sự tự ý của Cổ Nguyệt, trái lại khá thỏa mãn đối với năng lực tùy cơ ứng biến biết đoán ý qua lời nói và sắc mặt của hắn, biết lúc nào nên nói gì, có thể miễn cho mình không ít phiền phức.

Hắn không nói gì, nhìn về phía Trác Linh Linh khẽ gật đầu ra hiệu.

Nữ tử này trông mập mạp, tu vi lại rất cao, đã đạt đến Luyện Khí đỉnh phong, bởi vậy có thể thấy được Trường Xuân Quan phía sau Trường Tiên Lâu này có thực lực không tầm thường.

- Ha ha, Viên công tử có thể đặc biệt đến thăm, là vinh hạnh của Trường Tiên Lâu ta. Có thể gặp lại đồng hương ở nơi đất khách quê người càng là một duyên phận, của Trường Tiên Lâu ta ở Hắc Nham Thành này đã không ít thời đại, tiếng lành đồn xa giá rẻ chất lượng bảo đảm, công tử muốn mua đồ tất nhiên đã tới đúng chỗ rồi.

Trác Linh Linh càng cười tươi hơn, ngồi xuống ghế đối diện với Viên Minh.

Cái ghế phát ra tiếng rắc rắc, hình như có phần không chịu nổi trọng lượng của phụ nhân đè xuống.

- Quý lâu quả thật có không ít đồ, nhưng thứ ta cần cũng hơi tạp, cẩn thận tìm kiếm quả thật sẽ lãng phí công sức. Nếu Trác chấp sự có thể giúp đỡ, vậy không thể tốt hơn.

Lúc này, Viên Minh mới chậm rãi nói, đương nhiên cũng là tiếng Trung Nguyên lưu loát.

- Thiếp thân nhất định sẽ tận tâm tận lực, tuyệt đối không để cho công tử phải thất vọng. Nghe công tử muốn mua vài linh tài và đan dược phù lục, phải không?

Trác Linh Linh hỏi.

- Linh tài thuộc tính hàn băng, phải trung phẩm trở lên. Còn cần ba món nguyên liệu Ô Cương Tàm Tư, Ngọc Cơ Tán, Tục Đoạn Hoa. Đan dược phù lục, nếu có danh sách thì cầm tới cho ta xem.

Viên Minh suy nghĩ một lát, sau đó nói.

- Tuy ba thứ Ô Cương Tàm Tư không thường gặp, nhưng đúng lúc trong kho của ta lại có, lát nữa thiếp thân sẽ phái người mang tới. Về phần linh tài hàn băng trung phẩm trở lên, tuy hiếm thấy nhưng cửa hàng ta cũng có mấy thứ, không biết đạo hữu có thể có nhu cầu cụ thể không?

Trác Linh Linh chỉ suy nghĩ một lát, lại mở miệng nói.

- Ta không có cách nào nói cụ thể được, nếu tiện, có thể đều cầm tới cho tại hạ xem được không?

Trong lòng Viên Minh mừng thầm, nhưng ngoài mặt không lộ vẻ gì khác thường hỏi.

Quả nhiên tông môn nhỏ như Bích La Động này không thể so sánh được với giới tu tiên của Đại Tấn. Nếu có thể một lần thu thập đủ, sẽ tiết kiệm không ít phiền phức, mình cũng không có nhiều thời gian.

- Được, vậy mong Viên công tử ở đây chờ một lát, thuận tiện nếm thử Ngọc Lộ Trà do bổn lâu thu được từ hải ngoại.

Trác Linh Linh đứng dậy, đánh tiếng cho tỳ nữ nhanh tới thay trà cho hai người Viên Minh, sau đó thi lễ với Viên Minh và đi xuống tầng.

Phụ nhân mới vừa đi, Cổ Nguyệt lại xán lại gần, cười nói:

- Viên huynh, hôm nay ta xem như được tăng thêm kiến thức, bình thường Trường Tiên Lâu mũi mọc ở trên thiên linh cái, hôm nay lại chủ động mời ngươi vào nhã gian, như vậy sẽ tiết kiệm không ít công sức đấy! Ngươi vừa giả vờ công tử thế gia lại giống như thật vậy, ngay cả chấp sự này cũng không nhìn ra được. Tuy nhiên, những thứ kia đều không trẻ, chất lượng tốt giá rẻ chỉ là những lời trợn mắt nói lời thôi.

Trong câu nói này của Cổ Nguyệt rõ ràng vừa có lời thật lòng, cũng có vài phần nịnh nọt.

- Có vài lúc, chuyện dùng tiền có thể hoàn thành lại không tốn công sức, linh thạch còn có thể kiếm nhưng không phải ai cũng có thời gian chờ được!

Viên Minh uống một hớp nước trà, chỉ cảm thấy mùi thơm thấm vào tận tim, trong miệng nói thế.

- Thì ra là thế.

Cổ Nguyệt chợt hiểu ra.

Sau một lát, phụ nhân áo vàng Trác Linh Linh quay về.

- Đã để cho Viên công tử phải đợi lâu rồi. Cũng may đồ đều đã lấy tới, đạo hữu cứ việc nhìn kỹ.

Trác Linh Linh cười áy náy, tay áo phất qua trên bàn trong nhã gian, có khoảng bảy cái hộp với kích thước và chất liệu khác nhau xuất hiện ở trên bàn.

Trác Linh Linh bấm tay điểm ra, ba hộp gỗ bên tay trái tự động mở ra.

Ánh mắt Viên Minh đảo qua, trong ba hộp này để ba món linh tài Ô Cương Tàm Tư, Ngọc Cơ Tán, Tục Đoạn Hoa.

Có thể nói ba món linh tài này có phẩm tướng đều là thượng giai, phân lượng cũng rất nhiều, đủ để chế luyện hai lần mặt nạ Thiên Cơ.

Viên Minh nhìn về phía bốn hộp còn lại, bên trong đều đặt một món linh tài hàn băng.

Trong một hộp đá màu xanh gần như trong suốt đặt một khối ngọc thạch, chính là Băng Phách Thạch vừa nhìn thấy ở phía dưới. Trong ba hộp còn lại theo thứ tự là một khối đá tròn màu đen, một bông hoa màu xanh lam, cùng với nửa đoạn Ngọc Như Ý màu trắng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)