Tiên Giả

Chương 276: Quy luật (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Trong lòng Viên Minh mừng rỡ, giống như hắn suy đoán, lúc này hắn lại một lần nữa nhập hồn vào trên người tiểu hoàng đế.

Trong chớp mắt tiếp theo, tiểu hoàng đế đã bày xong tư thế đứng tấn, bắt đầu ngâm nga khẩu quyết.

Cơ hội khó có được, Viên Minh lập tức bình tĩnh, bắt đầu cẩn thận cảm nhận sự di chuyển và thay đổi của pháp lực trong cơ thể tiểu hoàng đế.

Mỗi lần có cảm giác trực quan của người ở trong hoàn cảnh kỳ lạ, đều là tài sản quý giá của hắn, đủ khiến cho lúc hắn tự tìm hiểu và nắm giữ Nhiên Bạo Thuật bớt đi rất nhiều đường vòng.

Chỉ thấy đầu ngón tay giơ lên của tiểu hoàng đế hiện ra ánh lửa, lực lượng nóng rực ngưng tụ, lưỡi lửa trên một quả cầu lửa lớn bằng nắm tay phun ra nuốt vào, bắt đầu phồng lên, chỉ một lát sau đã đạt đến kích cỡ đầu người.

Cùng lúc đó, pháp lực trong đan điền của tiểu hoàng đế cũng bắt đầu nhanh chóng cạn dần.

Chỉ có điều khác với lần trước, trước pháp lực gián đoạn, tiểu hoàng đế quyết định thật nhanh, hét lớn một tiếng:

- Đi" .

Quả cầu lửa kia lại "Phù" một tiếng rời khỏi ngón tay hắn, bắn về phía trước, trong giây lát đánh vào trên người gỗ ngoài bảy tám trượng kia, ngay chính giữa bia ngắm.

Một tiếng "Ầm" nổ vang.

Ánh lửa mạnh mẽ phóng lên cao, giáp trụ trên thân người gỗ ầm ầm nổ tung, các mảnh vỡ với kích thước khác nhau mang theo vô số tia lửa bắn ra xung quanh, người gỗ ở dưới lực công kích cực lớn, đột ngột nổ tung thành năm bảy mảnh.

Trong không khí cũng có một khí lưu mạnh mẽ nổ tung, công kích về phía bốn phương tám hướng.

Hoa và cây cảnh trong phạm vi mấy trượng xung quanh đều bị ảnh hưởng, lấy người gỗ nổ mạnh làm trung tâm, đổ về bốn phương tám hướng.

- Uy lực thật mạnh!

Trong lòng Viên Minh kích động, tiểu hoàng đế tiêu hao hết pháp lực thi triển ra một chiêu Nhiên Bạo Thuật này, uy năng còn mạnh hơn mình nhiều.

Chờ đến khi uy lực còn sót lại tan hết, lập tức có một đám hoạn quan cung nữ từ bốn phương tám hướng chạy tới, trong tay cầm chậu đồng, thùng gỗ dập lửa bắn ra xung quanh.

- Tốt, tốt, tốt...

Lúc này, có tiếng vỗ tay từ phía xa truyền đến, theo đó là ba tiếng khen liên tiếp.

Tiểu hoàng đế nghe tiếng xoay người, ánh mắt của Viên Minh cũng theo đó nhìn về phía sau.

Chỉ thấy một lão đạo trưởng gầy gò trên người mặc đạo bào với hoa văn bát quái màu tím, đầu đội bảo quan hình hoa sen bằng tơ vàng, tay vuốt ba chòm râu dài trước ngực, đi về phía bên này.

Hắn thoạt nhìn đi không nhanh, nhưng hai tiểu thái giám đi theo phía sau chạy thở hồng hộc, căn bản vẫn không theo kịp.

Viên Minh liếc mắt đã nhận ra được, đó chính là Quốc sư truyền thụ Cửu Nguyên Quyết cho tiểu hoàng đế, Ngọc Hồ đạo trưởng.

- Quốc sư.

Tiểu hoàng đế cười gọi.

- Ha ha, bệ hạ có tư chất thông minh, tu hành lại cần cù, tiến bộ rất nhanh đấy...

Ngọc Hồ đạo trưởng đứng ở trước mặt tiểu hoàng đế, mở miệng nói.

- Trẫm còn kém xa lắm, mong Quốc sư vui lòng chỉ điểm.

Tuy tiểu hoàng đế nói như vậy, Viên Minh lại có thể cảm nhận được trong lòng hắn vui mừng và có chút kiêu ngạo.

Ngọc Hồ đạo trưởng nghe vậy, vẻ mặt hơi do dự, hình như còn thật sự muốn nói gì đó?

Viên Minh đang muốn tập trung lắng nghe, kết quả không chờ được câu trả lời của Ngọc Hồ đạo trưởng, ý thức chợt nặng nề, chìm vào trong bóng tối.

Chờ tới khi thần hồn của hắn trở lại bản thân, nhìn lư hương trước mắt, trong mắt vẫn khó giấu được vẻ hưng phấn, không phải vì chuyện gì khác, chỉ vì hắn trong U Minh vừa tìm được một quy luật quan trọng trong đốt hương nhập hồn.

Đốt hương nhập hồn quả nhiên không phải hoàn toàn ngẫu nhiên, mà liên quan mật thiết tới trạng thái tâm lý của hắn, hoặc nói là liên quan tới ý niệm của hắn,.

Cẩn thận nhớ lại, lúc đầu Viên Minh nhập hồn vào trên thân của tiểu hoàng đế, là vì lúc đó hắn ở trong tình cảnh gian nan của Thập Vạn Đại Sơn, cấp bách muốn tu luyện ra pháp lực, trong lòng tự nhiên sinh ra ý niệm mãnh liệt, lại giống như nguyện vọng trong lòng, lư hương thực hiện nguyện vọng của hắn, làm cho hắn nhận được Cửu Nguyên Quyết.

Sau đó, hắn nhập hồn đến trên thân người chăn ngựa Vương Thuận của phủ tướng quân, lại là vì quá khứ của bản thân hắn, nhớ mong đối với gia đình tác động, điều này càng giống như một loại tiềm thức dẫn dắt, mà không phải là tâm niệm chủ động dẫn dắt.

Vài lần nhập hồn sau đó gần như đều trên thân người ở trong phủ tướng quân, đó là bởi vì điều trong tiềm thức của hắn khát vọng không thay đổi, vì vậy địa phương muốn đi cũng không thay đổi, chỉ là đối tượng nhập hồn không chính xác.

Trải kiểm trong hai lần nhập hồn Vương Thuận và hai lần nhập hồn tiểu hoàng đế, làm cho Viên Minh tiến thêm một bước đoán được một vài quy luật liên quan tới nhập hồn.

Chỉ là lúc thử nghiệm sơ bộ, lại không thể thành công.

Mà lần này, tâm niệm của Viên Minh kiên định, tất cả tâm tư suy nghĩ đều tập trung ở trên người tiểu hoàng đế, ý niệm cũng càng thuần túy hơn.

Cộng thêm sau khi tu luyện công pháp Minh Nguyệt Quyết tới tầng hai, trí nhớ của hắn đã khôi phục hơn nửa, không chỉ nhớ lại tên của tiểu hoàng đế, còn nhớ lại rất nhiều ký ức liên quan tới hắn.

Có lẽ là điểm quan trọng khiến lần này hắn có thể lại nhập hồn ở trên thân của tiểu hoàng đế.

Ngoài ra, chính là hương đen cắm ở trong lư hương không phải chỉ ảnh hưởng tớ chuyện có thể thành công nhập hồn hay không, thời gian nhập hồn diễn ra dài hay ngắn, còn có không ít liên quan tới tới hiệu quả nhập.

Ít nhất lúc mình sử dụng ba nén hương kèm theo lư hương lúc đầu, không chỉ thời gian rất lâu, mình còn có thể hoàn toàn khống chế cơ thể người bị nhập hồn, chỉ là không biết lúc đó người bị nhập hồn sẽ có thay đổi thế nào, sau đó có xảy ra ảnh hưởng gì không?

Đương nhiên đây chỉ là khả năng mình phát hiện được bây giờ. Trực giác nói cho hắn biết, lư hương thần bí và hương đen này còn có rất nhiều bí mật mà mình chưa được biết.

Nhất là hiệu quả chữa trị và bồi dưỡng thần hồn của nó, không chỉ làm cho linh thú như Hỏa Sàm Nhi yêu thích, thậm chí ngay cả con mèo bạc Tịch Ảnh đều phải để tâm muốn tiếp cận.

Hồn tu có thực lực mạnh mẽ dễ dàng bị cắn trả, nhưng có lư hương này bảo vệ lại có khả năng hóa giải rất lớn, có thể nói hiệu quả kỳ lạ này chính là vật nghịch thiên đối với hồn tu như mình.

Giờ phút này, trong lòng Viên Minh không sao bình tĩnh lại được.

Hắn nhắm hai mắt, phát động Minh Nguyệt Quyết hóa giải dao động trong lòng, phải qua một nén hương, cuối cùng hắn mới kìm chế được những cảm xúc này.

Hắn mở đôi mắt ra, cẩn thận cầm lư hương, bắt đầu chậm rãi rót pháp lực vào cho nó, giúp hình Thái Cực mau chóng hồi phục.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)