Tiên Giả

Chương 275: Quy luật (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Đệ tử cùng tông môn giết lẫn nhau mà thôi, phụ tử, huynh đệ giết hại lẫn nhau cũng là chuyện rất bình thường.

Ô Lỗ lộ ra dáng vẻ không cho là đúng.

- Vì sao Ô Lỗ huynh đột nhiên có cảm xúc này?

Viên Minh kỳ quái nói.

- Ha ha, không có gì, ta đột nhiên nghĩ đến một vài chuyện cũ thôi. Lại nói tiếp, Viên huynh muốn đi đâu vậy? Nếu ta giúp được gì, đừng khách khí với ta, cứ thông báo một tiếng là được.

Ô Lỗ cười ha hả, chuyển đề tài, mỉm cười nói.

- Ô Lỗ huynh có nhân duyên rộng. Lúc trước, trình độ kết giao với người khác của ngươi cũng cao hơn ta, ta thật sự có chuyện muốn làm phiền ngươi.

Viên Minh cũng không khách sáo, trực tiếp nói ra.

- Viên huynh cứ nói đừng ngại, chỉ cần trong phạm vi ta có thể làm được, ta sẽ cố gắng giúp đỡ.

Sắc mặt Ô Lỗ thoáng nghiêm túc, không biết đối phương không nghe ra mình chỉ nói khách sáo hay cố ý, nhưng lập tức vừa cười vừa nói.

- Hì hì, Ô Lỗ huynh không cần khẩn trương. Ta chỉ muốn hỏi thăm một chút thôi, ngươi có biết ở đâu có thể tìm được linh tài liên quan tới thuộc tính hàn băng, phẩm chất càng cao càng tốt.

Viên Minh cười hì hì, hỏi.

- Xem ra Viên huynh muốn chế luyện pháp khí! Tuy nhiên linh tài như thế, ta vừa lấy được thân phận đệ tử ký danh, có lòng cũng không thể giúp được gì. Nếu tông môn Thanh Phù Đường cũng không có, Viên huynh có thể tới Phường thị bên ngoài thử thời vận.

Vẻ mặt Ô Lỗ thoáng chấn động, hình như thở phào nhẹ nhõm, nói.

- Phường thị?

Viên Minh kinh ngạc nói.

- Thật ra chính là nơi giao dịch của tán tu các đường và tu sĩ của một vài tông môn tập trung lại, có vài chỗ giống như Cáp Mô Cốc trước đây, chỉ là bên trong vàng thau lẫn lộn, thật thật giả giả, tốt xấu lẫn lộn. May mắn, có lẽ có thể gặp được linh tài ngươi muốn.

Ô Lỗ giải thích.

- Ta có thể tìm được nơi như vậy ở đâu?

Viên Minh lại hỏi.

- Theo ta được biết, cách chúng ta gần nhất chính là Phường thị của Hắc Nham Thành. Không phải Bạch Lộc Khâu Hội Minh sắp bắt đầu sao? Cái này cũng được tính là chuyện quan trọng của năm tông môn lớn trong Bắc Vực Nam Cương cứ mười năm được diễn ra một lần. Ta đoán thời gian này, bên kia sẽ rất náo nhiệt.

Ô Lỗ suy nghĩ một lát, sau đó nói.

- Ô Lỗ huynh quả nhiên có kiến thức rộng rãi, cảm ơn đã cho biết.

Viên Minh không ngờ mình thuận miệng hỏi, còn thật sự hỏi đúng người rồi.

- Ha ha, đây chỉ là chuyện nhỏ thôi, không cần nhắc tới! Nói thật, ta chỉ là nghe nói thôi, chút tài sản ấy đi qua cũng chỉ bị người ta xem thường. Nếu Viên huynh muốn đi, trên đường cũng phải cẩn thận đấy.

Giọng điệu Ô Lỗ nói hơi nghiêm trọng dặn dò.

- Cảm ơn ngươi nhắc nhở, trong lòng ta đã biết.

Viên Minh nghiêm mặt đáp.

Hắn lại hỏi thăm Ô Lỗ về vị trí của Hắc Nham Thành, sau đó hai người rời đi.

...

Sau khi trở lại chỗ ở.

Viên Minh đóng cửa sổ lại, gọi ra lư hương, đốt một nén hương đen cắm vào trong đó.

Nếu mình đã quyết định xem chuyện tham gia Bạch Lộc Khâu Hội Minh là chuyện lớn hàng đầu lúc này, cần phải chậm rãi lợi dụng tốt thời gian tiếp theo, cố gắng hết sức nâng cao thực lực của mình.

Ngoại trừ nghĩ cách chế luyện Thanh Ngư Kiếm thành pháp khí thật sự, hắn vẫn đầy chờ mong vào lư hương nhập hồn, cách bảy ngày đều sẽ thử một lần.

Theo khói xanh lượn lờ dâng lên, ánh mắt Viên Minh bắt đầu trở nên mơ hồ, thần niệm của hắn lại tỉnh táo khác thường.

Trong đầu của hắn cẩn thận hồi tưởng lại gương mặt của tiểu hoàng đế Đại Tấn kia, phác họa ra từng giọng nói và nụ cười của tiểu hoàng đế, cố gắng không buông tha từng chi tiết nhỏ, đồng thời trong lòng không ngừng nói thầm một cái tên:

- Lưu Thiên Minh.

Lưu Thiên Minh chính là tên tiểu hoàng đế.

Từ sau khi tu luyện công pháp Minh Nguyệt Quyết đạt tới tầng hai, lực lượng thần hồn của Viên Minh cũng được tăng cường, trong đầu lần lượt hiện ra rất nhiều đoạn ký ức trước đây, chỉ là những đoạn ngắn này vẫn hơi hỗn loạn vụn vặt, không phải là ký ức hoàn chỉnh.

Viên Minh cần phải tốn thời gian chải vuốt, mới có khả năng xâu chuỗi được những đoạn ngắn này lại với nahu.

Chính là trong những ký ức này, Viên Minh nhìn thấy quá khứ mình làm thư đồng ở bên cạnh tiểu hoàng đế, cũng biết tên của hắn.

Trong chớp mắt tiếp theo, ý thức của hắn chìm trong bóng tối, sau đó lại sáng lên.

Xung quanh u ám, trong không khí tràn ngập mùi cây cỏ, tầm mắt của Viên Minh theo kí chủ nhập hồn nhìn qua, chỉ thấy trước mặt trống trải, khắp nơi đều là cây cối mọc lên rậm rạp.

Mà ngay phía trước hắn là mảnh đất trống khoảng bảy tám trượng, trên đó dựng một người gỗ khoác áo giáp nặng, cao tầm một người, trước ngực treo một bia ngắm, trong vòng mấy trượng xung quanh không có một vật gì.

- Bệ hạ, tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng, có thể bắt đầu rồi.

Bên cạnh vang lên một giọng nói chói tai.

- Tất cả đều tránh xa ra, trẫm sắp thi triển thuật pháp.

giọng nói trẻ tuổi quen thuộc vang lên.

- Rất tốt, thành công rồi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)