- Bạch Lộc Khâu là một tòa tuyệt địa trong Thập Vạn Đại Sơn, suốt năm bị kịch độc chướng khí che phủ, cứ qua mười năm, khí độc của một phần khu vực bên trong sẽ tiêu tan trong bảy ngày. Lúc này, năm tông môn lớn ở Bắc Vực Nam Cương chúng ta sẽ cùng liên kết bước vào Bạch Lộc Khâu thăm dò. Hội minh chính là một hoạt động giao lưu của đệ tử Luyện Khí kỳ trong năm tông môn lớn, cũng là một lần thử thách của các nhà đối với lực lượng mới của mình. Dù sao năm tông môn lớn chúng ta giống như cây liền cành.
Phương Cách giải thích cặn kẽ.
- Thăm dò?
Trong lòng Viên Minh thoáng dao động.
- Chính là tìm kiếm các loại linh tài trong Bạch Lộc Khâu.
Phương Cách nói.
- Trong Bạch Lộc Khâu có rất nhiều linh tài sao?
Viên Minh hỏi tới.
- Đương nhiên rồi. Bạch Lộc Khâu là một tồn tại đặc biệt trong cả Thập Vạn Đại Sơn, bởi vì kịch độc chướng khí che phủ, tu sĩ bình thường không có cách nào bước vào, lại ngăn cách rất nhiều hung thú, vì vậy bên trong có số lượng lớn kỳ trân dị thú và rất nhiều linh tài đặc biệt mà nơi khác không có. Năm tông môn lớn đều có thể thu được lợi ích không nhỏ từ trong đó.
Phương Cách nói.
- Kỳ trân dị thú? Xem ra bên trong không mấy bình yên.
Viên Minh nói.
- Đương nhiên phải có nguy hiểm rồi. Trong Bạch Lộc Khâu quanh năm suốt tháng có khí độc hoành hành, loại độc vật sinh ra phức tạp, còn có các loại hung thú kỳ lạ, thương vong là chuyện không thể tránh được. Hơn nữa, hội minh như vậy còn có tính nguy hiểm nhất định, các tông sẽ âm thầm phân cao thấp, so sánh thu hoạch của từng người và đưa ra một thứ tự. Cho nên giữa bọn họ cũng sẽ cạnh tranh, khó tránh khỏi có xung đột.
Phương Cách giải thích.
Viên Minh khẽ gật đầu, không hỏi tiếp nữa.
- Thế nào? Viên sư đệ, ngươi cũng có ý định tham gia à?
Phương Cách hỏi.
- Thôi, ta mới nhập môn không lâu, thực lực còn thấp, vẫn nên thành thật tu hành thôi.
Viên Minh nói.
Hắn vốn hơi động tâm, nhưng sau khi trao đổi với Phương Cách một lúc, hắn tạm thời bỏ đi ý định tham gia. Dù sao còn có nửa năm nữa, đến lúc đó xem tình hình rồi hành sự.
- Ừ, tu hành từng bước vững chắc mới là con đường đúng đắn. Hơn nữa, thời gian ngươi nhập môn rất ngắn, nếu không lên Trúc Cơ, cũng không cần tham gia.
Phương Cách khẽ gật đầu, rất thỏa mãn khi Viên Minh có suy nghĩ thiết thực.
- Ý của sư huynh là còn liên quan tới Trúc Cơ?
Viên Minh nghi ngờ nói.
- Tông môn vô cùng coi trọng về thu hoạch trong Bạch Lộc Khâu, cũng để khích lệ đệ tử Luyện Khí kỳ, tuyển chọn đệ tử có tiềm lực, sẽ tăng thêm các phần thường cho những đệ tử tham dự. Các bảo vật nhận được trong Bạch Lộc Khâu đều có thể lấy ra đổi điểm cống hiến tông môn, đổi lấy các loại pháp khí, linh tài, đan dược, thậm chí là công pháp. Mà đối với đệ tử đặc biệt kiệt xuất, tông môn có thể sẽ thưởng một cơ hội Trúc Cơ. Tuy nhiên, ngươi không cần nghĩ tới nữa.
Phương Cách tiếp tục nói.
Khi nghe được có liên quan đến Trúc Cơ, ánh mắt Viên Minh rõ ràng sáng hơn vài phần.
Tuy hắn vừa tiếp xúc với con đường tu tiên, nhưng cũng hiểu rõ, đối với tu sĩ, Trúc Cơ xem như cửa ải đầu tiên trên con đường tu hành dài đằng đẵng, có thể thành công đạt tới Trúc Cơ hay không, có nghĩa là tương lai sẽ là hai cuộc sống hoàn toàn khác nhau.
Không vì nguyên nhân gì khác, Chuyện có Trúc Cơ hay không có liên quan đến thọ nguyên.
Người bình thường, thọ nguyên cả đời chỉ ngắn ngủi mấy chục năm, xưa nay người có thể sống được tới bảy mươi đã rất ít ỏi, bước lên con đường tu hành, chỉ cần tu công pháp vẫn tính là chính thống, lại có thể kéo dài tuổi thọ.
Vì vậy phần lớn tu sĩ Luyện Khí kỳ, chỉ cần không phải bất ngờ chết non trên đường, có thể sống đến hơn trăm tuổi cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Nhưng đó cũng là giới hạn cuối rồi, tuy mạnh hơn người phàm nhiều, nhưng nếu may mắn đạt tới Trúc Cơ, sống hơn hai trăm tuổi lại không thành vấn đề.
Thọ nguyên lâu dài cũng lại có nghĩa là có nhiều thời gian tu luyện tới tầng cao hơn, từ đó thu hoạch được càng nhiều thọ nguyên hơn.
Bây giờ Viên Minh đã tu luyện đến Luyện Khí tầng chín, chỉ cách Luyện Khí mười tầng một bước xa, chờ đặt chân đến Luyện Khí mười tầng, hắn lại có tư cách khởi đầu để đạt tới Trúc Cơ. Đối với hắn hiện nay, cơ hội Trúc Cơ này không phải là thứ có hay không cũng được.
Vừa nghĩ tới điều này, Viên Minh lập tức thay đổi ý định, hắn muốn tham gia Bạch Lộc Khâu Hội Minh lần này.
Hắn không chỉ muốn tham gia, còn muốn sớm chuẩn bị đầy đủ, cố gắng tranh thủ cơ hội Trúc Cơ quý báu kia.
Bởi vì muốn Trúc Cơ thành công, không có tài nguyên của tông môn đến nâng đỡ, chỉ dựa vào bản thân hắn, bất kể tu luyện thế nào cũng không thể thành công.
Sau khi từ biệt Phương Cách sư huynh, rời khỏi Hỏa Phường, Viên Minh đi thẳng đến sau núi.
Đến bên ngoài sân viện của tam động chủ, Viên Minh chỉnh lại trang phục, cao giọng nói:
- Đệ tử Viên Minh, bái kiến tam động chủ.
Hắn vừa dứt lời, trên tường rào ngoài sân bỗng nhiên có một cái đầu nhỏ thò ra, hai con mắt giống như hạt đậu đảo quanh, sau đó nhìn chằm chằm vào Viên Minh và phát ra một tiếng thét chói tai.
Ngay sau đó, cái bóng màu đỏ kia nhảy ra khỏi sân, lại leo lên trên vai của Viên Minh, dùng đầu mình thân mật cọ vào cổ của Viên Minh.
Viên Minh tóm cổ nó xuống, nhẹ nhàng xoa đầu nó.
Lúc này, cửa viện "Két" một tiếng, tự mở ra.
- Vào đi.
Từ trong viện truyền ra giọng nói của tam động chủ.
Viên Minh ôm Hỏa Sàm Nhi, bước nhanh vào trong viện, liếc mắt đã nhìn thấy tam động chủ đang ngồi ở bên cạnh bàn đá.
- Viên Minh ra mắt tam động chủ.
Viên Minh đặt Hỏa Sàm Nhi ở trên vai, tiến lên hành lễ.
Tam động chủ liếc nhìn cử chỉ thân mật của Hỏa Điêu, khẽ gật đầu, nói:
- Ta nghe Phương Cách nói, lúc trước ngươi ra ngoài bế quan tu luyện?
- Vâng, hôm nay đệ tử vừa quay lại tông môn.
Viên Minh nói thế.
- Mấy ngày tới, ta lại phải bế quan, Hỏa Sàm Nhi cần ngươi tiếp tục chăm sóc một thời gian.
Tam động chủ mở miệng nói.