Tiên Giả

Chương 259: Linh quang lóe lên (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi Viên Minh cầm hương đen dùng thần thức tra xét, hương này vẫn không có bất kỳ sóng linh lực nào, giống như nhiều lần nghiên cứu trước đây, trong nguyên liệu hẳn không có linh tài. Dù vậy, thiên hạ có rất nhiều loại vật tầm thường loại, làm sao xác định chứ?

Hắn cẩn thận nhớ lại cảnh tượng hai lần đốt hương nhập hồn trước đó.

Viên Minh cứ ngồi lẳng lặng như vậy, không ăn không uống, người cứ ngây ra.

Một ngày, hai ngày, ba ngày.

Đột nhiên có tiếng gõ cửa truyền đến.

Viên Minh kéo cơ thể mệt mỏi, đứng dậy mở cửa. Ô Tang đi đến, cao hứng nói:

- Lần này ta lại có thể xác nhận được một loại nguyên liệu trong đó, đặc biệt giống với bột Tùng Mộc.

- Giống với bột Tùng Mộc? Thì ra là thế, Ô Tang tiên sinh cực khổ rồi.

Viên Minh gật đầu nói, vẻ mặt vẫn không có chút vui mừng nào.

Trong mấy trăm lần thử trước đó, hắn đã từng bỏ thêm bột Tùng Mộc.

Sợ rằng đúng là bột Tùng Mộc, lại có thể thế nào.

- Viên tiểu hữu, thứ lỗi cho ta nói thẳng, hương đen này của ngươi vừa nhìn không có gì đặc biệt, nhưng trải qua sự tìm hiểu của ta trong khoảng thời gian này, lại cảm thấy hương này không tầm thường. Chỉ cần dùng nhiều chút tâm tư và thời gian, luôn có thể thành công, ngươi không cần quá mức sốt ruột.

Ô Tang khuyên giải.

Nếu nói trước đây hắn chỉ thuần túy vì tiền mới giúp Viên Minh. Vào giờ phút này, hắn thật sự cảm thấy hứng thú với hương đen thần bí này. Hương đen này xuất hiện, khiến hắn một lần nữa cháy lên khát vọng muốn chiến thắng.

Viên Minh miễn cưỡng cười, thời gian hắn rời khỏi tông môn có hạn, không thể ở lại Cửu Lý Miếu này quá lâu.

Một khi quay về tông môn, muốn mua vô số nguyên liệu chế tạo hương để lần lượt thực nghiệm cũng không có khả năng, cộng thêm mình sẽ phải bận rộn làm không ít chuyện, trong thời gian ngắn càng không có hy vọng mô phỏng chế tạo ra thành công.

Mà thôi, mà thôi, quay về tông môn thôi.

- Tiểu hữu, nghe ta khuyên một câu, trong lòng ngươi đang nóng nảy, thật ra ta chế tạo hương này cũng là công việc làm chậm ra tinh, không bằng ra ngoài giải sầu một lát, ổn định lại tâm cảnh rồi quay về tiếp tục cũng không muộn. Hôm nay là lễ tế Khuyển Nha Thần trong miếu mỗi năm một lần, ngươi có thể đi bái lạy.

Thấy Viên Minh không nói gì, Ô Tang hơi do dự rồi nói.

Viên Minh không có hứng thú với chuyện bái tế quỷ thần ở phàm tục này, cũng không cho rằng nó thật sự tồn tại.

Hắn lắc đầu, vừa định mở miệng từ chối, nhưng suy nghĩ một lát lại nuốt những lời định nói xuống.

Ở trong mắt người phàm tục, loại người tu tiên như mình không tính là thần tiên trong truyền thuyết.

- Khuyển Nha Thần đại nhân ở Vân Đoan Thiên Cung, có thể quan sát vạn vật, chỉ cần ngươi thành tâm cầu xin, có lẽ hắn có thể liếc mắt qua, trợ giúp ngươi hoàn thành việc chế tạo hương cũng chưa biết chừng.

Ô Tang thấy Viên Minh động tâm, còn nói thêm.

- Khuyển Nha Thần có thể giúp được ta sao?

Giọng nói của Viên Minh thoáng giễu cợt.

- Tâm thành lại linh, sao ngại thử một lần chứ?

Ô Tang vừa cười vừa nói.

- Ha ha, ta ở trong miếu đã quấy rầy nhiều ngày, về tình về lý cũng nên dâng một nén hương.

Viên Minh cũng cười nói. Mấy ngày nay mình quả thật có chút mê mẩn trong việc chế tạo hương, cũng có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, xem bọn họ giả thần giả quỷ, giải sầu một chút, bình phục tâm trạng cũng là chuyện tốt.

Vì vậy, dưới sự dẫn đường của Ô Tang, hắn đi tới chủ điện, phát hiện người dâng hương trong miếu hôm nay rõ ràng còn đông hơn trước nhiều.

Trước bức tượng Khuyển Nha Thần đã được dựng một pháp đàn từ bao giờ, một ông Từ mặc áo choàng dài tế tư, đeo mặt nạ đầu hổ đang múa may ở trên đó, bỗng nhiên vung tay, bỗng nhiên nhấc chân, có lúc còn quỳ lạy bức tượng Khuyển Nha Thần.

Viên Minh biết, đây là vũ đạo kính thần của Nam Cương, chỉ có trong một vài nghi lễ long trọng, hoặc ngày lễ mới có thể nhảy.

- Bây giờ đang làm pháp hội tế tự.

Ô Tang khẽ giải thích.

Viên Minh khẽ gật đầu, tiến vào trong đám người dâng hương trong miếu.

Trên bàn thờ trước bức tượng Khuyển Nha Thần cắm đầy những nén hương, khói chậm rãi bay lên, giống như ngưng tụ ở trên mặt Khuyển Nha Thần, khiến cho nó mơ hồ không rõ, càng tăng thêm vài phần cảm giác thần bí.

Từng nhóm dân chúng Nam Cương tiến lên dâng hương thành tâm cầu xin, cả sân được bao phủ trong một bầu không khí trang trọng, Viên Minh ở trong đó, tâm thần cũng không khỏi cảm xúc.

Hắn nhớ lại lần trước nhập hồn lên người Vương Thuận, ở bên ngoài miếu thành hoàng nhìn thấy cảnh tượng dân chúng cầu phúc, lúc đầu hình như cũng sinh ra tâm trạng khó tả.

Hắn nhìn dân chúng Nam Cương xung quanh, sắc mặt mỗi người đều trang trọng, vẻ mặt thành kính, hoặc chắp hai tay trước ngực, hoặc để ở trên trán, hoặc hai tay ôm quyền đặt ở ngực, hình như đều có điều muốn cầu mong, cũng đều thành tâm kính trọng ngưỡng mộ.

Theo đầu người nhốn nháo, từng khách hành hương lần lượt tiến lên, dâng hương cho tượng thần, quỳ lạy và rời đi.

Tất cả đều diễn ra có trật tự, không cần bất kỳ kẻ nào nói gì, hoặc làm gì, mỗi người đều theo khuôn phép cũ, không dám làm ra hành động gì bất kính đối với thần linh.

Viên Minh cũng tiến lên theo đám người.

Khác với những người bên ngoài, trong tay hắn đang cầm là một nén hương tự tay chế tạo ra. Sau khi đốt lên, trên hương bốc lên làn khói màu trắng xanh, tản ra mùi thơm có phần đặc biệt.

Viên Minh học theo dáng vẻ của những dân chúng kia, đặt nén hương ở giữa chân mày, nhìn về phía Khuyển Nha Thần giống như bái lạy ba cái, lại cắm vào lư hương.

Bởi dùng hắn hơi dùng sức, hai ngón tay út đều đè vào trong lư hương, dính không ít tàn hương.

Sau khi cắm hương thật lâu, hai tay Viên Minh ôm quyền đặt ở trước ngực, quỳ trên bồ đoàn, vừa dập đầu bái lạy, trong lòng vừa lặng lẽ cầu khẩn: phụ mẫu bình an, tu luyện thành công, gặp dữ hóa lành.

Nhắc tới cũng kỳ lạ, sau khi làm theo nghi thức như vậy, tạp niệm và nôn nóng trong lòng Viên Minh biến mất, dường như linh hồn được trấn an, tâm linh cũng trở nên bình tĩnh tới mức kỳ lạ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)