Tiên Giả

Chương 236: Khói lửa (2)

Chương Trước Chương Tiếp

...

Gần tới buổi trưa, phu nhân của tướng quân trở về phủ đệ.

Viên Minh đánh xe quay về theo, dọc đường đi tâm sự nặng nề nghe những lời bàn tán của dân chúng bên đường, cuối cùng mới xác nhận được, lúc thành trì náo nhiệt khác thường mà mình đang ở chính là kinh thành của nước Đại Tấn.

Nơi thủ phủ của một quốc gia, đương nhiên vô cùng phồn vinh.

Đoàn xe trở lại trong phủ Tướng Quân, sau khi tháo xe ngựa xuống, Viên Minh lại dắt ba con tuấn mã quay về chuồng.

Dựa theo công tác của nguyên chủ, chắc hẳn là cọ rửa cho ngựa trước, sau đó cho chúng ăn ít bã đậu cỏ khô.

Hắn dự định sau khi trở về, nghĩ cách đi dạo một vòng trong phủ, tìm xem có tin tức gì liên quan tới con trai độc nhất của Viên tướng quân kia không.

Chỉ là lúc sắp trở lại chuồng ngựa, trên đường đi, Viên Minh bỗng nhiên bắt gặp hai nam tử trung niên với thân hình cao lớn, hình dạng kỳ lạ từ sân bên cạnh đi ra.

Hai người này đều mặc áo giáp với kiểu dáng đặc biệt, giống như từng người mặc một cái áo ba lỗ màu nâu đỏ, chỉ bảo vệ phần bụng nhưng không che phần cánh tay.

Trên áo giáp giống như áo ba lỗ đó không ngờ có từng ấn ký phù văn không biết là in lên hay khắc lên, vừa nhìn chính là pháp khí của người tu hành.

Hai người kia, người bên trái có dáng vẻ giống nhân sĩ Trung Nguyên, chỉ là da hơi ngăm đen, ngũ quan thân thể cường tráng, có góc cạnh, mái tóc đen để xõa xuống vai có phần rối bời.

Một người bên phải, mặt tròn mũi tẹt, miệng rộng tai to, đầu trọc, chỉ để một vòng tóc ngắn ở xung quanh, trên hai tai treo hai cái vòng tròn cực lớn, kiểu dáng trang phục tương tự với người của Nam Cương.

Sở dĩ Viên Minh chú ý tới bọn họ, phần nhiều là vì người sau.

Hắn không hiểu nổi, đường đường là trong phủ tướng quân ở kinh thành của nước Đại Tấn, tại sao lại xuất hiện người Nam Cương?

Cũng không chờ hắn nhìn thấy rõ ràng, hai người kia đã biến mất khỏi g tầm mắt, Viên Minh chỉ đành phải dẫn ngựa trở về chuồng.

Đúng lúc này, Viên Minh chỉ cảm thấy hai tai lại kêu "Oong" một tiếng, đầu óc bất chợt nặng nề, trời đất quay cuồng một hồi rồi ngã xuống.

...

Chỉ trong chớp mắt, Viên Minh chậm rãi tỉnh lại ở trong phòng của mình.

- Trở về rồi...

Viên Minh tự nhiên thấy buồn bã, lẩm bẩm.

Trên giường trước người hắn là cái lư hương màu xanh với kiểu dáng cổ xưa, phía trên cắm một nén hương nhỏ đã cháy gần hết, chỉ còn lại chút tia lửa cuối cùng đang dần tắt.

Theo ánh sáng hoàn toàn tắt hẳn, lư hương lại hóa thành một tia sáng lao vào trong cánh tay của Viên Minh và biến mất.

Viên Minh chỉ cảm thấy đầu óc căng ra, đau đớn, sau khi nghỉ ngơi một lát, lại không kịp chờ đợi phát động một tai pháp lực rót vào cánh tay, một lần nữa lấy lư hương ra.

Lần này nhập hồn, tuy không thể không thể nhận được công pháp "Cửu Nguyên Quyết" phần sau từ trên người tiểu hoàng đế kia, nhưng tin tức thu được lại mang cho hắn đả kích cực lớn.

- Không được, ta phải thử nhập hồn một lần nữa, biết rõ ràng mình rốt cuộc là người thế nào?

Viên Minh nhíu mày, bây giờ hắn rất nghi ngờ, mình chính là thiếu chủ phủ tướng quân bị thất lạc ở Nam Cương kia.

Hắn nhìn hình vẽ Thái Cực trên đó đã trở nên ảm đạm, trong đầu thoáng suy nghĩ, trong lòng hai bàn tay có pháp lực tuôn ra, rót về phía trong lư hương.

Theo pháp lực cuồn cuộn tràn vào, hình vẽ Thái Cực trên lư hương phát ra ánh sáng mông lung, lập lòe giống như con đom đóm.

Viên Minh cố hết sức, rót tất cả pháp lực vào lư hương mà hoàn toàn không giữ lại, mãi đến khi tất cả pháp lực trong cơ thể đều tiêu hao hết, trước mắt đột nhiên tối sầm, trong đầu truyền đến cảm thấy đau đớn, ngay sau đó đã ngất đi.

Trong cảm giác ảm đạm, hắn bỗng nhiên nằm mơ một giấc mơ dài.

Trong giấc mơ, hắn nhìn thấy mình mặc một trang phục sáng trọng bằng gấm với kiểu dáng của Trung Nguyên, đứng ở trên một chiếc thuyền lâu sang trọng và đẹp mắt cao chừng tầng bảy, dựa vào lan can nhìn về phía xa.

Phía trên thuyền lâu là từng rường cột chạm trổ, mạ vàng dát bạc hết sức xa hoa, xung quanh còn có rất nhiều binh sĩ mặc giáp, cầm kích và bội đao, uy phong lẫm liệt.

Cho dù biết rõ là trong mơ, Viên Minh vẫn cảm nhận được sự hăng hái của mình trong giấc mơ.

Chỉ là hắn còn chưa cảm nhận được bao lâu, hình ảnh trước mắt bỗng nhiên biến đổi, mình bị thương chật vật nhảy ra khỏi thuyền lâu, phía sau có một thiếu niên mặc trang phục bó sát, tóc ngắn cầm cung truy sát.

Ở dưới tình thế cấp bách, hắn bất đắc dĩ nhảy ra khỏi thuyền lâu, rơi vào trong dòng nước chảy xiết, chìm nổi trôi đi xa.

Sau đó, hắn nhìn thấy mình nằm ở trên bãi bùn lầy lội, một người đàn ông vạm vỡ trên ngực có xăm hình đầu hổ đang cúi người, thô lỗ nắm lấy miệng của hắn, nhét thứ gì đó vào trong miệng của hắn.

Trong tầm mắt mơ hồ, hắn còn có thể nhìn thấy cách đó không xa có một nhóm người đang đứng nhìn về bên này, trong đó có một nữ tử với dáng người cao ráo mặc áo trắng, đầu đội nón lá rộng vành, dùng lụa trắng che mặt.

Viên Minh cố gắng mở to hai mắt ra, muốn thấy rõ dáng vẻ của người kia, chỉ tiếc hắn còn chưa kịp nhìn thấy rõ ràng, cảnh vật trước mắt đã thay đổi, hắn đã xuất hiện ở trong sơn động tối đen quen thuộc kia.

Bên trong sơn động, hắn đang ở cùng một đám dã nhân Nam Cương, bị còng tay xích chân trói cùng một chỗ.

Hắn ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy Hồ Trát đang cởi trần, vác một thanh đại đao trên vai và hạ lệnh:

- Giết, giết tất cả cho ta...

Trong chớp mắt tiếp theo, Viên Minh bỗng nhiên mở hai mắt ra, giật mình tỉnh lại.

Hắn vừa tỉnh ngủ, toàn thân đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, ngực phập phồng lên xuống, miệng mở lớn thở hổn hển, đầu óc vẫn căng nhức.

Cảnh tượng vừa rồi nhập hồn vào người khác không những không vì hắn tỉnh lại mà trở nên mơ hồ, trái lại in sâu ở trong đầu của hắn, lại giống như ký ức hắn mất đi, bây giờ nhớ lại.

- Chuyện đó đã xảy ra thật...

Viên Minh thì thào nói.

Lúc này, hắn gần như có thể chắc chắn, mình chính là con trai độc nhất của Viên tướng quân đi sứ tới Nam Cương, chỉ là chẳng biết tại sao lại bị người ta đuổi giết tới mức rơi xuống nước, sau khi trằn trọc qua đi, lúc này mới lưu lạc đến Bích La Động.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)