Tiên Giả

Chương 219: Bất lực (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tình trạng ánh sáng máu trong hai mắt Cáp Cống giảm đi không lâu, rất nhanh đã trở lại như lúc đầu, tiếp tục gầm hét, thậm chí còn kịch liệt hơn trước vài phần.

- Xem ra Cáp Cống vẫn chưa hoàn toàn mất đi thần chí, nghe được giọng nói của thê tử, lý trí sẽ hồi phục trong thời gian ngắn.

Trong lòng Viên Minh thầm nghĩ.

Lý trí của Cáp Cống còn, vậy cũng không phải hoàn toàn không có cách.

Hắn ngồi xếp bằng ở trước người Cáp Cống, một tay đè đầu nó xuống, cố gắng cảm ứng thức hải của Cáp Cống.

Thức hải của Cáp Cống đã bị ánh sáng máu đặc quánh chiếm giữ, hồn lực vận chuyển trở nên trì trệ khác thường, ngược lại những ánh sáng máu khá linh hoạt, khống chế tất cả.

Viên Minh đặc biệt quen thuộc với những ánh sáng máu kia, bởi vì trước đây hắn cũng từng thấy qua ở trong thức hải của mình, chính là sát khí của Phi Mao Thuật hình thành.

- Đây là tình trạng hoàn toàn bị sát khí khống chế? Không khác với dự đoán của ta lắm.

Viên Minh thầm nói một tiếng, dồn sức vận chuyển Ngự Thú Thuật.

Nhân tộc có thức hải đặc biệt lạ thường, hoàn toàn khác với hung thú, không có cách nào trồng phù văn ngự thú, cho nên Ngự Thú Thuật không phải là pháp thuật sử dụng để đối phó với Nhân tộc, nhưng có thể hành hạ đến khi ý chí của đối phương khuất phục.

Viên Minh nghĩ đến chuyện lợi dụng Ngự Thú Thuật thử thức tỉnh Cáp Cống.

Từng khí đen tiến vào trong thức hải của Cáp Cống, không để ý đến thần hồn của Cáp Cống, đều xông về phía những sát khí ánh sáng máu kia.

Những sát khí ánh sáng máu này khống chế thần trí của Cáp Cống, chỉ cần có thể làm nó suy yếu, thậm chí loại bỏ, Cáp Cống có thể khôi phục lại.

Suy nghĩ của Viên Minh không sai nhưng áp dụng còn khó hơn hắn dự đoán, những sát khí ánh sáng máu này xa còn khó đối phó hơn lực lượng thần hồn, khí đen của Ngự Thú Thuật công kích lên đó, gần như không có hiệu quả.

Hắn nhíu mày, rất nhanh lại bắt đầu thoải mái, năm ngón tay cong lại, tụng chú ngữ cổ xưa.

Trong thức hải của Cáp Cống, khí đen của Ngự Thú Thuật lập tức ép lại ngưng tụ, hóa thành hai tảng đá lớn màu đen không ngừng xoay tròn, giống như hai cái cối xay màu đen nghiền ép những sát khí ánh sáng máu trong thức hải.

Sau khi thần hồn biến hóa, Viên Minh điều khiển lực lượng thần hồn càng thêm thành thạo, trình độ Ngự Thú Thuật cũng nước lên thì thuyền lên, đã có thể điều khiển khí đen của Ngự Thú Thuật tiến hành thay đổi hình thái.

Đương nhiên, khí đen biến hóa không phải tự nhiên thành, trong đó xen lẫn với ứng dụng của Minh Nguyệt Quyết.

Sau khi hóa thành cối xay màu đen, uy lực của Ngự Thú Thuật lập tức tăng lên rất nhiều, sát khí ánh sáng máu không chịu nổi, bắt đầu tán loạn.

- Minh Nguyệt Quyết quả nhiên lợi hại, thay đổi một chút lại có thể nắm giữ thần thông như vậy!

Viên Minh khẽ gật đầu.

Cáp Cống sẽ không thoải mái như vậy, trên mặt lộ vẻ đau đớn, rít gào không ngừng.

Trong những sát khí ánh sáng máu kia ít nhiều ẩn chứa lực thần hồn của hắn, hai bên quấn chặt khó tách ra, bây giờ cùng bị nghiền nát, đương nhiên đau đớn rồi.

Viên Minh nhắm mắt bịt tai, tiếp tục thi triển pháp thuật.

Ánh sáng máu trong thức hải Cáp Cống không ngừng bị suy yếu, không bao lâu đã tiêu tan hơn nửa.

Trên mặt Cáp Cống có phần tái nhợt, không ngừng thở dốc, lực thần hồn của hắn cũng bị xóa đi non nửa.

Tuy nhiên, tất cả những điều này đều đáng giá, màu đỏ trong mắt Cáp Cống đã đặc biệt mờ nhạt, còn cách hồi phục thần trí không xa.

Sát khí ánh sáng máu tiêu tan hơn nửa, thần hồn của Cáp Cống hiện ra rõ ràng, phía trên quấn một sợi dây xích máu do phù văn tạo thành, thoạt nhìn là bí thuật nào đó điều khiển.

- Đây là thủ đoạn Hô Hỏa điều khiển Cáp Cống sao?

Con ngươi của Viên Minh hơi co lại, điều khiển cối xay màu đen bọc lấy dây xích máu kia, hung hăng nghiền mài.

Cơ thể Cáp Cống run lên bần bật, thất khiếu bắt đầu chảy máu.

Dây xích máu còn rắn chắc hơn sát khí ánh sáng máu gấp mười lần, cối xay màu đen cũng không làm gì được.

Mẫu thân của Đồ Á nhìn thấy Viên Minh đột nhiên ngồi xếp bằng thi triển thuật pháp, hình như quên các nàng, có lòng muốn dẫn nữ nhi rời đi, nhưng Viên Minh không nói gì, nàng không dám rời đi một bước.

Bóng dáng ngồi xếp bằng kia giống như một ngọn núi lớn hùng vĩ trấn áp tất cả ý nghĩ của nàng.

- Các ngươi qua đây!

Giọng nói Viên Minh đột nhiên truyền đến.

Mẫu thân của Đồ Á cảm thấy kinh hãi, trong lòng trái lại thở phào nhẹ nhõm, vẫn dẫn theo nữ nhi đi tới.

- Đại nhân, ngươi muốn chúng ta làm gì?

Mẫu thân của Đồ Á ở Viên Minh quỳ xuống bên cạnh, hỏi.

- Có biết vì sao ta phải ra tay trợ giúp các ngươi không?

Viên Minh nói mà không quay đầu lại.

- Vẫn mong đại nhân báo cho biết.

Mẫu thân của Đồ Á vẫn muốn hỏi chuyện này, vội vàng mở miệng.

- Ta và Cáp Cống phu quân ngươi là quen biết cũ, mấy tháng trước đều ở trong Bích La Động, làm Phi Mao thú nô...

Viên Minh chậm rãi nói sơ qua chuyện mình và Cáp Cống gặp nhau, cùng với Cáp Cống biến thành Nhân Tiêu.

- Đại nhân, ngài nói quái vật này chính là phu quân ta?

Mẫu thân của Đồ Á nhìn Cáp Cống kích động, run giọng hỏi.

Đồ Á còn quá nhỏ tuổi, nghe không hiểu được những lời Viên Minh nói.

- Hắn đã lột xác thành Nhân Tiêu, bây giờ bị người ta khống chế, ta đang nghĩ cách làm cho hắn hồi phục thần trí. Chỉ là chuyện này không dễ làm được, cần các ngươi giúp ta một tay.

Viên Minh nói.

- Tiểu phụ nhân tất nhiên sẽ cố hết sức, chỉ cần có thể giúp phu quân tỉnh lại, cho dù lấy mạng này của ta cũng được.

Mẫu thân của Đồ Á lau nước mắt, vội vàng nói.

- Phu nhân không cần suy nghĩ nhiều, chuyện này cũng không khó, bây giờ ta đang nghĩ cách trấn áp cấm chế trong thần hồn của Cáp Cống, các ngươi dùng giọng nói gọi hắn là được rồi.

Viên Minh nói.

- Thật sao?

Mẫu thân của Đồ Á vui mừng, lập tức kéo Đồ Á tới gọi tên Cáp Cống.

Sát khí ánh sáng máu trong thức hải Cáp Cống đã bị Viên Minh nghiền nát hơn nửa, thần trí vốn đã rục rịch, nghe được vợ con gọi, rất nhanh đã có phản ứng.

Cơ thể hắn run lên, ánh sáng máu trong mắt nhanh chóng biến mất, lộ ra sự tỉnh táo.

- Gina, Đồ Á, là các ngươi... tại sao các ngươi lại ở chỗ này? Đây là nơi nào?

Cáp Cống nhìn vợ con ở trước mắt, nhận ra các nàng.

- Phu quân, ngươi đã tỉnh rồi...

Trên mặt mẫu thân của Đồ Á đầm đìa nước mắt.

- Ba...

Đồ Á cũng biết rõ quái vật trước mắt chính là ba của nàng, muốn thân thiết lại có phần không dám.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)