Tiên Giả

Chương 217: Cái giá của đụng hồn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Vẫn tính là thông minh cơ trí.

Viên Minh thầm nói một tiếng, đuổi theo dọc theo hướng của dấu chân, đồng thời thi triển thần thông Viễn Du, thả ra cả ba con Hồn Nha tìm kiếm tung tích của mẹ con Đồ Á.

Tốc độ của Hồn Nha nhanh hơn ngựa, ở giữa không trung không có vật che chắn, rất nhanh đã tìm được tung tích của mẹ con Đồ Á. Hai người đang vội vàng chạy dọc theo một con đường nhỏ trong núi.

Chân của mẫu thân Đồ Á hình như bị thương, bước đi khập khiễng, căn bản không đi nhanh được.

Hơn nữa, có lẽ hai người hoảng sợ không chọn đường, không đi khỏi núi để trốn, không ngờ đi ngược vào sâu bên trong Thanh Áo Sơn.

Vẻ mặt Viên Minh nhẹ nhõm, theo con đường đó đuổi theo .

...

Trên con đường nhỏ đầy bụi gai thông với sâu bên trong Thanh Áo Sơn, Đồ Á đang nâng mẫu thân chậm rãi đi về phía trước.

Mẫu thân của Đồ Á chỉ là một thôn phụ bình thường, căn bản không biết bây giờ nên đi đâu, lúc này trong đầu nàng chỉ suy nghĩ làm sao bảo vệ nữ nhi của mình, rời xa những ác ma giết người. kia

- Ôi!

Đồ Á kinh ngạc kêu lên một tiếng, bị một đoạn rễ cây làm vướng chân ngã xuống đất.

Mẫu thân của Đồ Á vội vàng quay người đỡ nữ nhi dậy. Nhưng vào lúc này, trong rừng cây phía trước vang lên một tiếng "Ầm", một bóng người nhảy ra.

- Đừng... Đừng tới đây!

Mẫu thân của Đồ Á khủng hoảng kêu to, ôm nữ nhi vào trong lòng, co người trên mặt đất.

- Hai vị, không cần sợ, ta không hề muốn tổn thương các ngươi!

Bóng người nói chuyện chính là Viên Minh.

- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?

Mẫu thân của Đồ Á cũng nhận ra Viên Minh, trong ánh mắt vẫn đầy khủng hoảng.

- Đi theo ta, ta dẫn các ngươi đến nơi an toàn.

Viên Minh cấp thiết nói.

Mẫu thân của Đồ Á sợ hãi nhìn Viên Minh, không nói gì cũng không hề động đậy.

Viên Minh sửng sốt, nhưng lập tức hiểu rõ đối với hai người, mình cũng một ác ma giết người.

- Ngươi muốn mạng sống của mình và nữ nhi sao?

Hắn ho khan một tiếng, cố gắng hỏi một cách ôn hòa.

Mẫu thân của Đồ Á không biết nhìn ra Viên Minh không có ác ý, hay quá sợ hãi, theo bản năng gật đầu một cái.

- Vậy hãy đi theo ta, ta dẫn các ngươi tới nơi an toàn.

Viên Minh nói.

- Ngươi là ai? Tại sao phải giúp chúng ta?

Mẫu thân của Đồ Á do dự một lát, hỏi tới.

- Bây giờ thời gian cấp bách, ta không rảnh giải thích với các ngươi, muốn sống thì đi theo ta.

Viên Minh nói một câu, sau đó đi ra ngoài Thanh Áo Sơn.

Mẫu thân của Đồ Á do dự, không biết có nên nghe người trước mắt này không.

Tuy lúc trước Viên Minh từng giúp các nàng, nhưng nàng nhìn ra được, những kẻ tiêu diệt Miêu Hoa Trại cũng là người đi cùng với Viên Minh.

Ở chỗ này, nếu gặp phải ác ma giết người khác, các nàng là cô nhi quả phụ, tuyệt đối khó giữ được mạng sống.

Mẫu thân của Đồ Á rất nhanh đã quyết định, kéo Đồ Á đi theo.

Viên Minh thấy vậy thì dừng bước, sau đó xoay người trở về.

- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?

Mẫu thân của Đồ Á lại lộ ra vẻ khẩn trương.

- Các ngươi đi quá chậm.

Viên Minh nói một câu, sau đó nhấc hai người lên, thi triển Vô Ảnh Bộ lao về phía trước.

Mẹ con Đồ Á chỉ nghe tiếng gió gào thét bên tai, trong mắt thấy tất cả nhanh chóng lùi về phía sau, còn chưa kịp phản ứng, đã phát hiện ra mình ở một ngã ba phía tây bắc của Miêu Hoa Trại.

Trong đó có một con đường khá rộng rãi, đủ cho hai chiếc xe ngựa đi song song, uốn lượn kéo dài về phía xa.

Khi Viên Minh tới Miêu Hoa Trại đã đi qua con đường này, đi thêm hơn hai mươi dặm sẽ có một thôn trấn nằm ở vị trí giao thông quan trọng, quy mô khá lớn.

Bích La Động sẽ chỉ tìm một vài bộ lạc nhỏ hẻo lánh để tàn sát thu hồn, sẽ không ra tay với thành trấn phồn hoa.

Hắn thả hai người Đồ Á ra, nói cho mẫu thân của Đồ Á biết vị trí thôn trấn.

- ...Đến chỗ đó, các ngươi sẽ an toàn, con đường này là con đường buôn bán, sẽ không gặp phải kẻ địch, các ngươi có thể yên tâm.

Viên Minh cuối cùng nói.

- Cảm ơn. Ngươi không đi cùng chúng ta sao?

Trong lòng mẫu thân Đồ Á thấy an tâm hơn, hỏi.

Viên Minh lắc đầu, hắn ra tay với đám người Hồ Trát, ngang nhiên chống lại mệnh lệnh của Bích La Động, nếu không thể giải quyết hết đám người Hô Hỏa, Khôn Đồ, cho dù chạy thoát một, chờ đợi hắn chính là sự truy sát vô tận của Bích La Động, hắn giúp đỡ mẹ con Đồ Á đến mức này đã là cực hạn rồi.

- Đi nhanh đi, chậm trễ nữa...

Hắn mở miệng nói.

Hắn còn chưa nói dứt lời, một trận gió nhẹ từ phía xa thổi đến, cuốn từng cây cối trong rừng cây lên.

Viên Minh nhíu mày, trong trận gió nhẹ vừa rồi không ngờ còn kèm theo mùi của hung thú.

Hắn vội vàng điều khiển ba con Hồn Nha tra xét gần đó, vẻ mặt rất nhanh đã thay đổi, lấy ra tấm da vượn trắng, hóa thành hình thái của con vượn trắng.

Viên Minh vừa làm xong những điều này, trong rừng cây cách đó không xa xào xào, một bóng người cao to nhảy ra, đó chính là Nhân Tiêu do Cáp Cống biến thành.

Đồ Á nhìn thấy cái quái vật này, cơ thể run lẩy bẩy. Trên mặt mẫu thân của Đồ Á cũng lộ vẻ sợ hãi, hoàn toàn không phát hiện ra con quái vật trước mắt chính là do Cáp Cống biến thành.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️