Mấy ngày sau, trong Đại Trạch Quốc mưa gió mịt mù.
Từng hạt mưa lớn bằng hạt đật trút xuống mái hiên của một quan đạo đổ nát, phát ra những tiếng "lộp độp" trong trẻo, giống như không trung đang muốn kể lể về những nỗi buồn lo vô tận.
Lúc này ở phía chân trời, ba độn quang xuyên qua đám mây đen, giống như sao băng xẹt qua phía chân trời, cuối cùng hạ xuống trước cánh cửa đạo quan loang lổ kia.
- Tào sư huynh, ở đây hoang vắng, chúng ta không bằng đi thẳng tới Hà Xuyên Thành, cần gì dừng lại ở chỗ này?
Một nữ tu với gương mặt như hoa đào nhíu mày nhìn xung quanh, không hiểu hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây