- Luyện Khí kỳ, thần hồn không hình không chất, yếu đuối khác thường, không chống đỡ được gió mạnh bên ngoài, mùa thu tốt nhất là gì.
Con mèo bạc nói.
- Đây cũng là nguyên nhân à?
Viên Minh không hiểu.
Lúc trước trong tài liệu liên quan tới hồn tu đều chưa từng đề cập qua nội dung này.
- Mùa thu ngũ hành thuộc hệ kim, còn lại tự mình suy nghĩ.
Giọng điệu của con mèo bạc cũng có vài phần mất kiên nhẫn.
- À, ta hiểu được, phong thuộc thủy, kim sinh thủy. Chẳng trách ở các nước Trung Nguyên thường có hành động chờ sau thu sẽ hỏi chém, có lẽ là sau thu gió mạnh nhất, có thể mau chóng thổi tan vong hồn của người chết, không để tàn hồn duy trì trên thế gian, làm hại người sống. Vậy vì sao...
Viên Minh dường như có điều suy nghĩ nói.
- Câm miệng, ta tới không phải để giải thích những điều này cho ngươi.
Viên Minh còn chưa hỏi ra, đã bị con mèo bạc không nhịn được cắt ngang.
- Vậy không phải trước đây ngươi nhắc tới thần hồn xuất khiếu, vừa rời xa thân thể, cảm giác liên hệ với bản thể cũng trở nên yếu đi, còn phải bị gió mạnh thổi, vậy xuất khiếu còn có tác dụng gì?
Viên Minh nói như thế.
- Muốn thần du bên ngoài cơ thể, cần có chút gửi gắm, lấy bí thuật trợ giúp thần hồn luyện hình, ta bảo ngươi tìm vài loại linh tài kia là dùng để chế luyện nước thuốc luyện hình cơ sở nhất.
Con mèo bạc nói.
- Bây giờ, đồ đều ở đây, ngươi nói đi, tiếp theo nên làm thế nào?
Viên Minh nghe được từ thần hồn luyện hình này, trong lòng thầm giật mình, hỏi.
Con mèo bạc không nói gì, giơ một chân trước lên, móng vuốt nhẹ nhàng rạch một cái ở trên bàn, một tia sáng bạc hiện lên, trên bàn đã có thêm một bình sứ trắng nhỏ hình giọt nước.
- Đây là?
Viên Minh nhíu mày nói.
- Máu của Bạch Vũ Độ Nha.
Con mèo bạc nói.
Viên Minh nghe vậy, trong lòng nghi ngờ.
Hắn biết Bạch Vũ Độ Nha này. Mặc dù trong tên kèm theo một chữ Bạch nhưng không là màu trắng, lông trên thân nó đều là màu đen, chỉ có ở chỗ mi tâm có một nhúm lông chim màu trắng. Đó là một loại phi cầm thường thấy nhất ở trong Thập Vạn Đại Sơn, gần như không có năng lực công kích gì, chỉ là số lượng rất nhiều.
- Thần hồn luyện hình của ta có liên quan tới thứ đó à? Chẳng lẽ vật luyện hình chính là con chim này? Vậy cũng quá tầm thường rồi!
Trong lòng Viên Minh mơ hồ có suy đoán không tốt.
Con mèo bạc không nói gì, chỉ có điều đôi mắt với màu sắc lạ nhìn Viên Minh chằm chằm không chớp mắt.
- Cần vật đấy à?
Viên Minh không cam lòng, hỏi tới.
- Bất kỳ máu của hung thú nào cũng được, quyết định hình thái thần hồn biến thàn, sau này cho dù tăng cường, hình thái cơ sở sẽ không có cách nào thay đổi.
Con mèo bạc nói.
- Ý của ngươi là nói, thần hồn của ta sẽ phát sinh biến hóa vĩnh viễn? Hay là nói chỉ lúc thần hồn lộ ra ngoài mới có thể hóa thành vật luyện hình, sau khi trở về cơ thể, chắc hẳn còn có thể biến trở về hình người chứ?
Viên Minh sinh ra một tia cảnh giác.
- Cái sau.
Con mèo bạc nói.
Mắt thấy con mèo bạc đã lộ ra vẻ mất kiên nhẫn, Viên Minh vội vàng nói:
- Một vấn đề cuối cùng, trong Thập Vạn Đại Sơn có không ít hung thú, vì sao không lựa chọn máu của hung thú càng mạnh hơn, mà phải lựa chọn loại Bạch Vũ Độ Nha cực kỳ bình thường này?
- Mạnh mẽ à? Trong Thập Vạn Đại Sơn quả thật có hung thú mạnh mẽ, hoặc nói là yêu thú, ngươi căn bản không có khả năng săn bắt được. Về phần hung thú ngươi có thể săn bắt được, trong mắt của ta lại chẳng khác nào Bạch Vũ Độ Nha, thậm chí còn không bằng nó.
Trong giọng nói của con mèo bạc không che giấu sự giễu cợt, hiếm khi nói dài như vậy.
- Xin lỗi, chuyện này liên quan tới việc tu hành sau này, vẫn mong ngươi nói rõ ràng cho ta biết, tại sao phải lựa chọn Bạch Vũ Độ Nha, nếu không ta không có cách nào tiếp nhận được sự an bài như thế.
Viên Minh suy nghĩ một lát, giọng điệu kiên quyết nói.
Con mèo bạc nhìn chằm chằm vào Viên Minh hồi lâu, thấy Viên Minh không hề động đậy, lúc này mới cố nhẫn nhịn, lại truyền âm vào thức hải của Viên Minh.
- Tuy thần hồn của ngươi ở trong cùng cấp tương đối mạnh, nhưng tư chất tu hành quá kém, trong một thời gian tương đối dài sau này, đầu tiên cần phải cân nhắc tới chuyện tự bảo vệ mình, năng lực trinh sát mạnh mẽ là lựa chọn hàng đầu.
Con mèo bạc không che giấu mục đích mình bồi dưỡng Viên Minh.
- Cho nên, phi cầm hình thể nhỏ càng thích hợp điều tra hơn, có ưu thế hơn các loại thú sài lang hổ báo, ta nghĩ không phải chỉ nguyên nhân chứ?
Viên Minh nghe vậy, chỉ thoáng trầm ngâm một lát, sau đó khẽ gật đầu, lại hỏi tới.
- Mặc dù Bạch Vũ Độ Nha yếu nhưng đủ nhạy bén, khác với phi cầm khác, nó trời sinh có trực giác đối với cái chết. Về phần sau khi dung hợp luyện hình, có thể phát sinh loại biến hóa nào, thu được loại năng lực nào, lại phải xem vận khí ngươi thế nào.
Con mèo bạc còn nói thêm.
- Ý của ngươi là, sau khi thần hồn luyện hình có rất nhiều nhân tố không thể khống chế à?
Trong lòng Viên Minh thầm giật mình, hỏi.
- Kết quả sẽ căn cứ đặc điểm thần hồn của ngươi cùng với đặc điểm bản thể của vật luyện hình, hai bên dung hợp với nhau mà quyết định ra. Trên cơ bản là cảm nhận tăng cường, một loại cảnh báo trước nguy cơ, về phần cuối cùng sẽ là gì, sau khi hoàn thành mới biết. Lời đã nói hết, lựa chọn thế nào, bản thân ngươi tự quyết định.
Ngày hôm nay, lần đầu tiên con mèo bạc nói nhiều lời như vậy, rõ ràng chút kiên trì cuối cùng sẽ tiêu hao sạch.
Viên Minh do dự rất lâu, sau đó khẽ gật đầu, nói:
- Nếu vậy, bắt đầu đi!
- Mang đồ đi theo ta.
Giọng nói của con mèo bạc vang lên.
Nó dứt lời, lại xoay người nhảy ra ngoài cửa sổ, đi theo tường viện rời đi.
Viên Minh vội vàng thu dọn đồ, đi theo.
Dọc đường đi, con mèo bạc đều đi xuyên qua cây cối trong rừng núi, thân hình thường ẩn nấp qua rừng cây.
Ban đầu, Viên Minh còn chưa cảm thấy có gì không thích hợp, nhưng sau khi đi theo một lúc, hắn lại phát hiện ra một vài chỗ kỳ quái.
Trước khi rời khỏi phạm vi của Hỏa Luyện Đường, Viên Minh gặp phải không ít đồng môn và nô bộc trên núi, phần lớn những người này chú ý tới hắn cũng chào hỏi hắn, nhưng hình như không ai chú ý tới sự tồn tại của con mèo bạc.
Cho dù con mèo bạc ở phía trên trạc cây cách đỉnh đầu của hắn có vài thước, bọn họ đều không phát hiện ra.
Nếu không phải ban đầu Viên Minh đã đi theo con mèo bạc, biết rõ sự tồn tại của nó, nếu không căn bản cũng sẽ không chú ý tới tung tích của nó.