Tiên Giả

Chương 196: Trợ chiến (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Một tiếng nổ Ầm đột ngột vang lớn, vô số sợi Yêu Đằng bị nổ đứt, Sư Lân Thú thoát ra hơn nửa, mắt thấy sắp hoàn toàn thoát khỏi sự vây khốn.

Yêu Đằng xung quanh Sư Lân Thú lập tức hiện ra một tầng ánh sáng màu xanh lục, từng cái rễ vô cùng nhanh chóng xuyên trái đâm phải, trong chớp mắt hình thành một lồng giam bằng cây mây, trói chặt Sư Lân Thú lại, khiến nó không thể động đậy.

Đó chính là "Mộc Lao Thuật" .

Viên Minh thi triển thuật pháp xong, thân hình chạy như bay qua, trong tay có ánh sáng màu đỏ hiện lên, xuất hiện thêm một cái búa lớn màu đỏ sậm. Đó chính là cái búa hắn nhận được trên hòn đảo này.

Hắn vận dụng pháp lực rót vào trong đó, búa lớn phát ra ánh sáng màu đỏ chói mắt, giống như một quả cầu lửa màu đỏ.

Sư Lân Thú cảm nhận được khí tức kinh người từ trong cái búa lớn đỏ sậm phát ra, vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ, miệng to như chậu máu mở ra.

Một quả cầu lửa màu xám lớn bằng cái thớt bay ra, đánh vào lồng giam cây mây tím xung quanh.

Tiếng "ầm ầm" vang lên, một đám mây hình nấm màu tro bốc lên!

Lồng giam cây mây tím chấn động mãnh liệt, vài sợi Yêu Đằng bị nổ đứt, nhưng tất cả lồng giam gần như không tổn hao gì, vẫn gian giữ chặt Sư Lân Thú.

Uy lực của Mộc Lao Thuật lớn hay nhỏ, được quyết định bởi loại cây cối nào tạo thành lồng giam gỗ. Tử Hắc Yêu Đằng vốn đã rắn chắc, sử dụng nó tạo thành lồng giam gỗ lại càng có uy lực lớn hơn, hung thú Luyện Khí kỳ rất khó thoát được.

Một bóng búa màu đỏ gào thét hạ xuống, đánh vào trên đầu của Sư Lân Thú.

Trên đầu của con Sư Lân Thú phát ra tiếng nổ, vô số vật đỏ trắng bắn ra khắp nơi, nó không kịp kêu lên thảm thiết đã lập tức ngã xuống đất.

Tử Hắc Yêu Đằng bắn ra, đâm vào miệng vết thương của Sư Lân Thú, nhanh chóng hút máu trong đó.

Viên Minh không để ý đến hành vi của Tử Hắc Yêu Đằng, nhìn thi thể của Sư Lân Thú đã không còn hơi thở, thoáng ngơ ngác thất thần.

Trải qua cuộc giao đấu vừa rồi, hắn lĩnh hội sâu sắc được sự đáng sợ của con Sư Lân Thú màu xám này, tuyệt đối không kém hơn con vượn vàng bốn mắt và con quạ lớn màu đen hắn từng gặp lúc trước.

Lúc trước, hắn chật vật chạy thoát khỏi con vượn vàng và con quạ lớn, bây giờ lại có thể dễ dàng giết chết con hung thú cùng cấp khác, không thể không nói, không thể không kể tới công lao của con cóc đen và Yêu Đằng.

Không ngờ được, sự trợ giúp của một con linh thú đắc lực có thể lớn như vậy.

Viên Minh tiến lên vài bước, nhặt một đoạn dây mây bị nổ đứt dưới đất ra, nhíu mày.

Tuy Yêu Đằng này cứng rắn nhưng rốt cuộc vẫn là vật thuộc tính mộc, đối mặt với công kích khắc chế thuộc tính hỏa, vẫn bị kìm chế rất lợi hại.

Cũng may Tử Hắc Yêu Đằng có năng lực tự lành vết thương mạnh mẽ, bây giờ lại kết hợp làm một với con cóc đen, chỉ cần có đầy đủ khí huyết, mức độ tổn thương này có thể nhanh chóng hồi phục.

Viên Minh ném sợi mây trong tay xuống, không để ý đến thi thể của Sư Lân Thú nữa, xoay người đi đến chỗ Hắc Lân Quả, cẩn thận hái quả này và cất đi.

Lúc này, Tử Hắc Yêu Đằng đã hút sạch máu của Sư Lân Thú, lần này nó không trả lại cơ thể của con cóc đen, mà chữa trị vết thương của mình. Đoạn sợi mây bị nổ đứt nhanh chóng mọc ra, trong vòng mấy lần hít thở đã hồi phục lại hơn nửa.

Viên Minh tiếp tục đi về phía trước, phía trước vọng tới tiếng nước chảy "ào ào".

Hắn đi qua một ngọn núi thấp, một dòng suối màu xám chảy ngang phía mặt. Trong nước suối cũng có âm khí dày đặc, cách thật xa đã có thể cảm ứng được rõ ràng.

Viên Minh sửng sốt, trong mắt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

Đây chính là dòng suối hắn gặp trong ấn tượng lần đầu tiên leo lên đảo kia.

Tìm được chỗ này thì dễ rồi. Hắn đi dọc theo cảnh tượng trong trí nhớ, ngược dòng nuối lên lên, một ngọn núi nhỏ xuất hiện ở phía trước. Đó chính là đỉnh núi có che giấu động phủ bí mật của Hắc Mộc đại sư kia.

Cửa động phủ vẫn mở rộng, trên mặt đất mơ hồ hiện ra dấu chân, tất cả vẫn duy trì cảnh tượng lúc đó.

Viên Minh bước vào hang động, bảo con cóc đen theo sát bên cạnh, cảnh giác con Địa Hành Yêu gặp phải trước đso.

Trong hang động vẫn duy trì trạng thái ban đầu. Hắn lại tìm kiếm các nơi trong động phủ một lúc, còn dùng thần hồn kiểm tra vách tường xung quanh xem có thể có mật thất và tường kép không, đáng tiếc ở đây quả thật không còn bí mật gì nữa.

Viên Minh khá thất vọng, đi tới trước lò rèn đúc kia.

Chỉ có lò rèn đúc này là thứ duy nhất vẫn có giá trị ở đây. Lần trước, hắn gặp phải Địa Hành Yêu, đi quá vội vàng nên chưa kịp lấy đi, lần này hắn sẽ không bỏ qua cơ hội.

Hắn phát động túi trữ vật màu đen cố gắng thu cái lò này vào.

Nhưng sau khi thi triển thuật pháp một lúc, cái lò rèn vẫn ở nguyên chỗ cũ không hề nhúc nhích.

Trên mặt Viên Minh lộ vẻ kinh ngạc, không gian bên trong túi trữ vật màu đen đủ để chứa lò rèn này.

Hắn hơi hoang mang, bắt đầu kiểm tra lò lửa, rất nhanh đã phát hiện ra nguyên nhân.

Trên mặt đất xung quanh lò lửa có khắc một vòng vô số phù văn màu đỏ, thoạt nhìn khá phiền phức, hình như có liên kết đặc biệt nào đó với một thứ tồn tại trong lòng đất, trừ khi phá hủy những phù văn này, bằng không sẽ không thể chuyển lò rèn đi.

Viên Minh chỉ thoáng trầm ngâm một lát, lấy ra Thanh Ngư Kiếm chém về phía những phù văn trên mặt đất kia.

Thân kiếm chưa kịp rơi xuống chỗ phù văn, một tầng ánh sáng màu đỏ phát ra, đánh Thanh Ngư Kiếm bay ra ngoài.

- Chẳng lẽ là pháp trận?

Viên Minh kinh ngạc, trầm ngâm một lát đành từ bỏ ý định thu nó vào.

Hắn từng nghe Phương Cách sư huynh đề cập qua, một ít Luyện Khí Sư cao minh sử dụng lò rèn cũng là tồn tại tương tự với pháp khí, bên trong ẩn chứa phù văn đặc biệt, lúc luyện khí sẽ sinh ra trợ giúp đặc biệt.

Luyện Khí Sư cao minh hơn còn thông qua khắc pháp trận để nâng cao năng lực các phương diện của lò rèn thêm một bước, có trợ giúp cho việc luyện khí lớn hơn nữa.

Nếu Hắc Mộc đại sư để lại một pháp trận và lò lửa như vậy ở đây, nhất định phải có dụng ý của hắn. Nếu mình tùy tiện cố phá hủy pháp trận, chẳng khác nào phá hỏng một nửa cái lò này, vẫn chờ ngày sau tu vi của hắn đủ lại tính.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️