Viên Minh hỏi.
- Ta cũng không biết.
Ô Lỗ lắc đầu nói.
Nói xong, hắn vừa cười vừa nhìn về phía Viên Minh, nói:
- Nếu ngươi thật sự muốn biết rõ, không ngại cũng đi Thú Nô Đường nhận nhiệm vụ, thù lao còn rất cao đấy.
- Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi, bây giờ ta cũng không có nhiều thời gian như vậy.
Viên Minh cười nói.
Trong khi nói chuyện, hai người đã đi tới dưới chân núi, từng người chào tạm biệt rồi lần lượt đi về phía hai ngọn núi.
...
Những ngày kế tiếp, Viên Minh bắt đầu khổ luyện Mộc Lao Thuật và Mộc Ẩn Thuật.
Hắn đã tu luyện thành công Minh Nguyệt Quyết tầng thứ nhất, ở dưới thần hồn mạnh mẽ gia tăng, hắn chỉ dùng nửa tháng, đã nắm giữ sơ bộ hai môn pháp thuật.
Vào ban đêm, ánh trăng lạnh lẽo chiếu qua cửa sổ.
Viên Minh vận chuyển Minh Nguyệt Quyết chậm rãi thu công, mở mắt ra.
Từ sau khi hắn đặt tới Minh Nguyệt Quyết tầng thứ nhất viên mãn, tiếp tục tu luyện, hồn lực tăng trưởng chậm lại đáng kể, hai ngày nay còn hoàn toàn dừng lại.
- Xem ra mình tu luyện Minh Nguyệt Quyết đã đạt tới bình cảnh. Con mèo bạc bảo ta tìm bốn loại linh tài kia, có thể chính là vật đột phá bình cảnh không? Mình phải mau chóng gom đủ mới được.
Hắn thì thào tự nói.
Viên Minh không đứng dậy, vận công kiểm tra tình hình pháp lực.
Từ sau khi điều tra rõ vấn đề thuộc tính của Cửu Nguyên Quyết, mỗi ngày hắn tu luyện đều sẽ cố gắng tìm kiếm nơi có cây cỏ rậm rạp, tốc độ tu luyện khôi phục lại tình tràn như trước, pháp lực tinh tiến rất nhanh, không ngờ còn cách Luyện Khí tầng sáu không xa.
Bắt một con hung thú và giết chết một con hung thú có độ khó không thể so sánh nổi, thậm chí sẽ gặp phải không ít tình huống đột ngột phát sinh. Tuy Viên Minh có rất nhiều thủ đoạn, cảnh giới Luyện Khí tầng năm ở trong các đệ tử ký danh có hơi thấp, tốt nhất là có thể đột phá đến Luyện Khí tầng sáu lại đi.
Lấy tốc độ tu luyện Cửu Nguyên Quyết vượt quá mức bình thường, lại thêm một tháng nữa là có thể đạt tới Luyện Khí tầng sáu, hắn chỉ cần chuẩn bị tốt công tác thuần thú, chờ một tháng đúng là hơi quá lãng phí thời gian.
Viên Minh thầm cắn môi, lấy ra một quả đào tiên mọng nước. Đó chính là quả đào màu đỏ hái được từ trên đảo trong sương mù kia.
Hắn đã hỏi thăm rõ ràng quả đào này tên là Hồng Tâm Linh Đào, là một loại linh quả khá hiếm thấy có tác dụng củng cố, bồi dưỡng bản nguyên. Nhìn từ vẻ ngoài để phán đoán, nó khoảng một trăm năm, có thể dùng để chế luyện đan dược, cũng có thể trực tiếp ăn giống như Nhục Linh Chi.
Lấy thân phận và địa vị hắn của bây giờ, đương nhiên không có con đường và tư cách luyện thành đan dược.
Viên Minh cắn quả đào, chỉ hai ba miếng đã nuốt nó vào trong bụng.
Quả đào nhanh chóng hóa thành nước bọt chảy vào trong bụng, một linh lực dồi dào chuyển động ở khắp nơi bên trong thân thể.
Viên Minh nhắm mắt vận chuyển Cửu Nguyên Quyết, hấp thu linh lực này, sóng pháp lực dần dần tăng vọt.
Một ngày một đêm trôi qua rất nhanh.
Khí tức của Viên Minh tăng vọt, trang phục không gió tự lay động, không khí gần đó cũng lưu chuyển chấn động, một hồi lâu mới trở lại bình thường.
Hắn mở mắt, cong môi cười.
Hồng Tâm Linh Đào gần một trăm năm năm quả nhiên có dược lực mạnh mẽ, cho dù không chế luyện thành đan dược, linh khí dồi dào ẩn chứa bên trong cũng khiến hắn vô cùng vui mừng kinh ngạc, trực tiếp làm cho hắn đột phá Luyện Khí tầng sáu như mong đợi.
Kể từ đó, bản lĩnh thu phục linh thú và khả năng tự bảo vệ lại tăng thêm vài phần.
Ngày hôm sau, Viên Minh đánh tiếng với Phương Cách, sau đó xin tín vật rời tông, rời khỏi Bích La Động.
Nếu đệ tử Bích La Động muốn tự mình thuần phục linh thú, đều sẽ đi vào sâu bên trong Thập Vạn Đại Sơn tìm kiếm, chỗ đó có rất nhiều hung thú, có thể tìm được mục tiêu thích hợp.
Chỉ là sâu bên trong Thập Vạn Đại Sơn quá lớn, muốn tìm kiếm một con linh thú thích hợp, chỉ có thể thử vận may. Rất nhiều người tìm kiếm mấy tháng, cũng chưa chắc có thể tìm được linh thú mình thích, không chỉ tốn thời gian tốn sức, còn phải mạo hiểm như vậy.
Vì nguyên nhân này, phần lớn đệ tử đều mua linh thú từ trong Ngự Thú Đường, rất ít người sẽ lựa chọn tự mình tìm kiếm.
Tuy nhiên Viên Minh không lo lắng về điều này. Trước đây, lúc hắn thỉnh giáo tam động chủ về Ngự Thú Thuật, hắn đã nghĩ xong phải đi đâu tìm kiếm mục tiêu, đó chính là hòn đảo trong sương mù kia.
Trên hòn đảo kia có rất nhiều hung thú kỳ lạ, tùy tiện tìm một con đều là linh thú không tệ.
Phiền toái duy nhất là con thủy quái màu đen ở xung quanh hòn đảo. Nhưng hắn bây giờ đã khác xưa, cũng đã chuẩn bị được một vài cách đối phó.
Viên Minh rời khỏi tông môn, rất nhanh đã đi tới bên bờ Thiên Lô Hồ.
Hắn không lại buộc bè gỗ, hất tay về phía mặt hồ, một chiếc thuyền nhỏ hiện ra, rơi xuống mặt hồ.
Viên Minh đã nhớ một đệ tử giỏi thủ công trong tông môn chế tạo giúp, tốc độ nó đi trong nước đi còn nhanh hơn bè gỗ nhiều.
Hắn tung người lên thuyền, khua mái chèo bơi về phía đảo trong sương mù.
Qua một canh giờ sau, Viên Minh đã đi tới nơi sương mù đặc biệt dày đặc kia.
Hắn dựa vào trí nhớ, cộng thêm mấy lần nắm lấy lư hương bay lên không trung tìm kiếm, cuối cùng đã tìm được hòn đảo trong sương mù kia.
Lần này, Viên Minh rất may mắn, không gặp phải con thủy quái màu đen kia, tuy nhiên vì lý do an toàn, hắn vẫn thu hồi chiếc thuyền nhỏ từ khoảng cách rất xa, lợi dụng lư hương trực tiếp bay lên đảo, hạ xuống trong một rừng cây màu tím.
- Không phải chỗ rừng tùng đen kia...
Hắn khá thất vọng.
Hồng Tâm Linh Đào có hiệu quả rõ rệt, hắn vốn nghĩ có thể lên đảo từ bên rừng tùng đen, sẽ hái những quả Hồng Tâm Linh Đào kia đi. Hiện tại, xem ra là không được.
Chờ mọi chuyện xong xuôi, hắn sẽ đi tìm bụi cây ăn quả kia.
Viên Minh quan sát cảnh vật xung quanh, nhìn về phía cây màu tím gần đó, lá cây này hiện ra hình bàn tay, giống như lá phong, tản ra một mùi thơm thoang thoảng.
Trong khoảng thời gian này, hắn đã bổ sung rất nhiều kiến thức có liên quan đến Thập Vạn Đại Sơn, bao gồm cả cây cối, thảm thực vật trong đó. Nhưng hắn chưa từng nhìn thấy những cây phong màu tím này ở trong sách. Cả cây tùng màu đen trước đó cũng vậy.
Viên Minh lại nhìn về phía cây cỏ khác, đều là loại xa lạ.
- Hòn đảo này hơi kỳ lạ, cây cối dường như hoàn toàn rời khỏi địa phương của Thập Vạn Đại Sơn. Chẳng lẽ bởi vì xung quanh bị nước bao quanh?
Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Viên Minh không lập tức tiến vào trong đảo, mà tìm một chỗ an toàn trong rừng phong để hoàn toàn hồi phục pháp lực trước, lúc này mới xuất phát vào trong đảo.
Trong rừng phong tím này hình như không có hung thú. Mãi đến khi hắn ra khỏi rừng cây, vẫn không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào.
Hắn tiếp tục đi về phía trước, sương mù phía trước đã mỏng hơn, một đầm lầy rộng lớn xuất hiện ở phía trước, lấy thị lực của hắn có thể nhìn được ngoài mười mấy trượng.
Khắp nơi trong đầm lầy đều là nước bùn màu xanh đen, hắn đưa mắt nhìn quanh, ở đâu cũng có cỏ nước tươi tốt, thỉnh thoảng còn có mấy cây lớn sừng sững, trong không khí còn tràn ngập mùi mục nát.