Tiên Giả

Chương 180: A mộc hợp (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Viên Minh suy nghĩ một lát, cảm giác có khả năng lớn là lý do sau. Đồng thời thần hồn của hắn cũng không phải trời sinh mạnh mẽ, mà do tu luyện Minh Nguyệt Quyết mà ra.

Vừa nghĩ tới điều này, hắn theo bản năng nghĩ đến con mèo bạc thần bí kia, tuy nhiên chỉ suy nghĩ này thoáng hiện đã biến mất.

- Sư huynh, vì sao ta lại có cảm ứng như vậy?

Viên Minh hỏi.

- Phù văn ngươi thấy trên những pháp khí kia đều đã trải được rót linh, đã có thuộc tính cơ bản liên kết với linh khí thiên địa, khi thần hồn của ngươi trút xuống, thần niệm lại đủ chăm chú, tự nhiên có thể nhìn thấy.

A Mộc Hợp nói.

Viên Minh bừng tỉnh, không trách được lúc trước mình nhìn phù văn được vẽ trên bản chép tay của Hắc Mộc trưởng lão, lại không có cảm nhận này.

- Nếu ngươi đã tới, hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi, bắt đầu từ nhận biết phù đi.

A Mộc Hợp nói.

Hắn nói xong, lại xoay người lấy một quyển sách được làm thủ công từ trên giá sách xuống, đặt trên bàn dài và mở ra.

- Cái này có chứa đường nét vòng cung vặn vẹo là Hỏa Diễm Văn, cái này có ba đường đặt song song vặn vẹo là Thủy Lãng Văn, cái này có góc cạnh rõ ràng, là Thổ Nham Văn...

A Mộc Hợp vừa lật trang vừa nói.

Viên Minh xem, không khỏi bắt đầu nhíu mày.

Hắn phát hiện, những phù văn A Mộc Hợp cho hắn nhìn không giống với những gì hắn nhìn thấy ở trong bản chép tay của Hắc Mộc trưởng lão, cũng không giống với những pháp khí hắn nhìn thấy bên ngoài.

- Sư huynh...

- Im lặng.

Viên Minh còn chưa hỏi ra lời, đã bị một tiếng quát cắt ngang.

Viên Minh dọa cho giật mình, nhìn về phía sư huynh đột nhiên nổi giận kia, không hiểu tại sao.

- Khi ta nói về kiến thức phù văn, không được cắt ngang.

A Mộc Hợp lớn tiếng nói.

- Rõ.

Viên Minh nuốt nước miếng, lúc này mới biết vì sao Phương Cách sư huynh nói A Mộc Hợp có tính cách kỳ lạ.

A Mộc Hợp tiếp tục giảng giải. Tiếp tục lật qua phía sau, Viên Minh mới phát hiện phù văn phía sau bắt đầu trở lại "bình thường", có thể tương ứng với phù văn hắn đã gặp qua lúc trước.

Chờ đến khi cho xem tất cả phù văn xong, A Mộc Hợp mới mở miệng hỏi:

- Ngươi có gì không hiểu không?

- À, sư huynh, ta muốn hỏi, sao mấy loại phù văn phía trước và phía sau lại có khác biệt lớn như vậy?

Viên Minh vội hỏi.

- Mấy loại phù văn phía trước có thuộc tính ngũ hành cơ sở nhất, lại giống như học viết chữ cái vậy. Phù văn phía sau phần nhiều là do nó biến hình hoặc gây dựng lại. Ta bảo ngươi học tập cái này, là đề phòng sau này ngươi nhìn thấy, lại không nhận ra.

A Mộc Hợp giải thích.

- Thì ra là thế.

Viên Minh chợt nói.

- Ngươi vừa mới bắt đầu học, không cần phải vội vàng hạ bút, cứ nhớ kỹ hình dáng của những phù văn này trước. Chỉ khi làm được trong lòng có phù, lúc ra tay mới có khả năng vẽ ra được.

A Mộc Hợp nói.

- Vâng.

Viên Minh lập tức đáp.

- Ngươi bắt đầu học từ Hỏa Diễm Văn đi, nhìn kỹ hiểu rõ, nhớ kỹ mỗi chi tiết, sau đó tới vẽ thử.

A Mộc Hợp nói.

Sau đó, hắn lật tới trang vẽ Hỏa Diễm Văn, để cho Viên Minh cẩn thận quan sát.

- Ta nhìn kỹ rồi.

Viên Minh nhìn chằm chằm vào đó một lát, gật đầu nói.

A Mộc Hợp nghe vậy, nhìn chằm chằm vào Viên Minh không nói lời nào, hình như bất mãn với sự có lệ của hắn.

Viên Minh chỉ đành phải nhìn chằm chằm vào phù văn một lúc lâu nữa, mới ngẩng đầu nói:

- Ta thật sự nhìn kỹ rồi.

Thần hồn của hắn không kém, đồng thời nắm giữ năng lực đã gặp qua là không quên, cho nên hắn không phải nói cho có lệ, mà thật sự đã ghi nhớ các chi tiết của Hỏa Diễm Văn ở trong đầu.

- Thử vẽ nó ra đi.

A Mộc Hợp mở một tờ giấy ra, nói.

Vừa dứt lời, hắn lại lấy từ trong giá bút xuống một cái bút lông, dính mực nước và đưa cho Viên Minh.

Lúc này, Viên Minh mới chú ý thấy, nước mực trong nghiên mực không cần nghiền nát, vẫn chưa đông cứng. Đồng thời trong mực đỏ có thể nhìn thấy nó có tinh mịn như cát, rõ ràng không phải là nước mực bình thường.

Viên Minh đã không biết bao lâu không sờ qua bút, lúc nhận lấy lại cầm bút nhấc lên khá tự nhiên, động tác cũng không có vẻ gì trúc trắc.

Trên người hắn mặc trang phục gọn gàng của Hỏa Luyện Đường, cho nên không cần giơ tay áo, một tay cầm bút, lập tức hít sâu một hơi, cẩn thận nhớ lại các đường nét của Hỏa Diễm Văn trong đầu, bắt đầu vẽ.

Theo đầu bút lông di chuyển, một đường nét đỏ đen bắt đầu được phác họa thành hình ở trên tờ giấy trắng, đúng là thông suốt bất ngờ.

A Mộc Hợp nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không khỏi nhướng mày, hơi giật mình.

Hắn kinh ngạc khi Viên Minh tự tin như vậy, lúc hạ bút hoàn toàn không do dự, vì vậy hoàn toàn không tồn tại tình trạng nét đứt cần phải tô tiếp.

Phải biết rằng, vẽ phù văn kiêng kị nhất là đứt nét, đứt nét giống như tắt thở, cần vẽ một đường lưu loát.

Hắn rõ ràng chưa từng nhắc qua, Viên Minh tự nhiên lại làm được.

Chờ đến khi Viên Minh dừng bút, A Mộc Hợp nhíu mày hỏi:

- Ta nói này, có phải thằng nhóc nhà ngươi đã từng học vẽ phù không?

- Không.

Viên Minh lắc đầu, trong lòng hơi hoảng sợ.

- Vậy thì thật lạ, sao ngươi biết phải vẽ liền một nét?

A Mộc Hợp hỏi.

Vẽ bùa phải lưu loát, Viên Minh đã nhìn thấy điều đó trên bản chép tay của Hắc Mộc trưởng lão, cho nên không cần A Mộc Hợp nhắc, hắn đã biết.

Nhưng biết và làm được vẫn cách xa vạn dặm, bản thân hắn cũng hơi bất ngờ về điều này.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️