- Vừa rồi ta thấy ngươi hoàn thành luyện phôi ở bên phía Hỏa Phường?
- Lần đầu tiên thành công.
Viên Minh trả lời.
- Bao nhiêu búa?
Tam động chủ xem qua phôi sắt luyện thành kia, thật ra trong lòng đã có đáp án nhưng vẫn hỏi.
- Một nghìn búa.
Viên Minh đáp.
Ánh mắt của tam động chủ lóe lên, nhưng vẻ mặt không có gì thay đổi.
- Lúc trước ta không nhìn ra ngươi còn có tư chất trên phương diện luyện khí này.
Nàng chỉ thoáng trầm ngâm một lát rồi nói.
Viên Minh mỉm cười, không tiếp lời.
- Nếu ngươi đã có thể luyện phôi một nghìn búa, sau đó còn phải tiến thêm một bước học tập đạo luyện khí, lại đi tìm A Mộc Hợp đi.
Tam động chủ nói.
- A Mộc Hợp?
Viên Minh kinh ngạc nói.
- Hắn là sư huynh của Trần Uyển và Phương Cách, thường ngày đều ở trong Khí Lư sau Hỏa Phường.
Tam động chủ nói.
Hóa ra là vị đại sư huynh tính cách kỳ lạ trong lời đồn kia.
- Được.
Trong lòng Viên Minh vừa nghĩ, vội vàng đồng ý.
- Hỏa Sàm Nhi.
Tam động chủ mở miệng gọi.
Hỏa Điêu vừa ăn hết một viên Hỏa Tinh Thạch, ngẩng đầu lên, đôi mắt to như hạt đậu đen nhìn chằm chằm vào nàng, lại quay đầu liếc nhìn Viên Minh.
- Nhìn ta làm gì, còn không quay về?
Viên Minh bất đắc dĩ nói.
Hỏa Sàm Nhi nghe vậy, hình như có phần không tình nguyện, chậm rãi bò từ trên cánh tay Viên Minh xuống, nhảy về phía tam động chủ.
Tam động chủ ôm nó vào trong lòng, cái đầu lông màu đỏ như lửa bóng mượt của nó chen qua làm hai ngọn núi tròn trịa có hơi biến dạng, còn lưu luyến nhìn Viên Minh.
Cảnh tượng này khiến cho Viên Minh cũng thấy ngượng ngùng, rất sợ tam động chủ hiểu nhầm, nghi ngờ có phải mình đổ thuốc mê gì cho con nhóc này không?
Cũng may tam động chủ không tính toán, chỉ nói một câu "ngươi có thể trở về", sau đó lại xoay người rời đi.
Lúc này, Viên Minh nhớ tới một việc, vội vàng tháo túi linh thú và túi trữ vật từ trên thắt lưng xuống, lấy ra vật mình cất bên trong, muốn trả lại cho tam động chủ.
Tam động chủ liếc nhìn hắn, nói:
- Ngươi tạm thời giữ lại đi. Chờ lần sau ta bế quan luyện khí, Hỏa Sàm Nhi vẫn phải giao cho ngươi chăm sóc.
- Được.
Viên Minh tất nhiên vui mừng, vội vàng nói.
Sau khi tam động chủ dẫn theo Hỏa Sàm Nhi rời đi, Viên Minh không quay về Hỏa Phường, cũng không về nơi ở, mà đi tới chỗ rừng cây tươi tốt giữa sườn núi, tiếp tục tu luyện Cửu Nguyên Quyết.
Gần đây không biết có phải tại tu luyện Minh Nguyệt Quyết đã nhập môn hay không, hắn cảm giác tốc độ tu luyện Cửu Nguyên Quyết cũng nhanh hơn, mơ hồ cách lúc đột phá đến tầng tiếp theo không xa.
Tối nay, mây đen che khuất các vì sao, cũng chẳng thấy bóng trăng.
Viên Minh không tu luyện Minh Nguyệt Quyết giống như mọi khi, mà nhắm mắt ngồi khoanh chân ở trên giường, một tay cầm một mảnh xương màu trắng áp ở nơi mi tâm của mình.
Ghi chép trong mảnh xương chính là Ngự Thú Thuật của Bích La Động.
Không quá nửa khắc, Viên Minh đã ghi nhớ tất cả nội dung trong đó, chậm rãi lấy cốt giản xuống.
Thông qua những gì biết được ở Quy Tàng Các lúc trước, Viên Minh đã khá quen với nguyên lý của Ngự Thú Thuật, nhưng sau khi xem qua nội dung trong cốt giản, hắn mới xem như thật sự có nhận thức tương đối rõ ràng lại toàn diện.
Chỉ riêng chuyện thuần thú, phần lớn linh thú có dã tính khó thuần phục, cho dù là linh thú được tông môn nuôi dưỡng từ nhỏ, trong xương cốt cũng không muốn thần phục, muốn dựa vào thần hồn của con người áp chế vẫn có độ khó không nhỏ.
Quá trình này tương tự với đám công tử quần là áo lượt trong thế tục nuôi chim ưng, phải dựa vào nghị lực của con người mài đi nhuệ khí, sự hung ác và can đảm phản kháng của linh thú, chỉ có thật sự khống chế chúng trên phương diện linh hồn, sau này mới có thể thuận lợi in xuống phù văn ngự thú.
Điều này không chỉ là sự tra khảo đối với linh thú, cũng là sự tra khảo đối với Ngự Thú Sư.
Về phần thần hồn mạnh mẽ, dĩ nhiên sẽ chiếm ưu thế, nhưng cũng không phải nhân tố có thể quyết định thành công hay không. Sau đó, mức độ vững chắc của phù văn ngự thú in xuống và mức độ nhạy bén của phù văn ngự thú khống chế cũng là sát hạch quan trọng đối với Ngự Thú Sư.
Cho nên, Viên Minh còn phải học rất nhiều thứ.
Tuy nhiên trước lúc đó, hắn phải đi một chuyến tới Khí Lư, tìm A Mộc Hợp sư huynh học vẽ phù văn đã.
Không vì nguyên nhân gì khác, học tập luyện khí cần các loại phù văn, đến lúc đó sẽ có giúp đỡ cho hắn in dấu vết phù văn ngự thú lên linh thú, lúc này học tập chính là chuyện tốt một công đôi việc.
Mà trong chế luyện pháp khí, bây giờ Viên Minh mới chỉ hoàn thành một phần trong giai đoạn luyện phôi, tiếp theo vẫn phải tiếp tục học tập, ở trong quá trình luyện phôi lại luyện phôi sắt thành hình dạng công cụ theo yêu cầu.
Điểm này thật ra không tính là quá khó, dù sao lúc trước trong quá trình luyện phôi, Luyện Khí Sư sử dụng búa rèn đạt tới tình trạng vô cùng thuần thục, đánh ra hình dạng các loại binh khí đao thương kiếm kích, búa rìu câu xoa, cũng chỉ là tăng thêm bản lĩnh trên tay.
Chỉ có khắc phù và rót linh phía sau mới chính là một khó khăn khác hẳn luyện phôi.
Trước mắt, Viên Minh phải đối mặt với một chuyện khắc phù, khó khăn thứ nhất là trên phương diện lĩnh ngộ phù văn, thứ hai lại ở chuyện khắc phù văn.
Về phần phương pháp khó khăn thế nào, trong bản chép tay của Hắc Mộc trưởng lão không nói tỉ mỉ, chỉ đành chờ đến lúc thử cụ thể, Viên Minh mới có khả năng lĩnh hội.
sau khi suy nghĩ một lát, Viên Minh dần dần điều chỉnh lại tâm trạng phức tạp, lấy ra lư hương ôm vào trong lòng, bắt đầu ngồi tĩnh tọa vận công, tu luyện Minh Nguyệt Quyết.
Tối nay không có trăng, tuy tốc độ tu luyện sẽ chậm lại, nhưng tu hành quý ở chỗ kiên trì, một ngày cũng không thể bỏ.