- Mỗi người theo nhu cầu của mình thôi.
Mèo bạc quay đầu đi, bước tới mấy bước, giọng nói lại vang lên trong thức hải của Viên Minh.
- Điều này là ý gì?
Viên Minh không hiểu nói.
Mèo bạc không định giải thích, tiếp tục tiến về phía trước.
- Bất kể các hạ có ý gì, có thể giúp ta một lần không? Ta sẽ ghi nhớ trong lòng.
Viên Minh lập tức nói.
Mèo bạc nghe vậy thì đột nhiên dừng lại, không lập tức rời đi.
Viên Minh thấy thế lập tức vui mừng. Hắn nghĩ, nếu đối phương chủ động cho công pháp cứu mạng hắn, vừa rồi còn ra tay trợ giúp, nhất định là có ý tốt đối với hắn, vẫn luôn đi theo bên cạnh mình, hơn nửa cũng là có việc cần nhờ mình.
Vì vậy hắn mới mang ý định thử một lần, mở miệng, không ngờ thật sự có cơ hội.
- Ngươi muốn ta giúp ngươi chuyện gì?
Giọng nói của con mèo bạc vang lên ở trong đầu Viên Minh.
- Dạy ta tu luyện Minh Nguyệt Quyết.
Viên Minh lập tức nói.
- Tư chất quá kém, không học được.
Giọng nói của con mèo bạc vang lên ở trong đầu Viên Minh.
Viên Minh nghe vậy thì nhất thời đờ ra, nhưng bất chợt nói thêm:
- Chỉ cần ngươi đồng ý dạy, bất kể có thể học có được thành tựu nào không, ta đều bằng lòng làm việc cho ngươi xem như báo đáp.
Sau khi con mèo bạc nghe xong, hình như hơi động tâm, dò hỏi:
- Cho dù là chuyện sẽ nguy hiểm tới tính mạng của ngươi... ngươi cũng chịu làm?
- Tin tưởng ngươi sẽ không bảo ta làm chuyện như vậy, bằng không lúc trước đã không lên tiếng cứu ta.
Viên Minh nghe vậy nhất thời đờ ra, nhưng bất chợt mở miệng nói.
- Lúc này ta thật sự có vài chuyện... Không tiện tự mình đi làm... Có lẽ ngươi có thể đi.
Mèo bạc trầm ngâm nói.
- Cứ nói đừng ngại.
Viên Minh nói, trong lòng thầm cảm thấy đối phương nói chuyện hình như càng liền mạch hơn trước.
- Bích La Động gần như mỗi tháng đều sẽ có đệ tử của Thú Nô Đường hoặc Hành Chấp Đường bí mật ra ngoài săn giết dã nhân. Ta muốn ngươi điều tra rõ ràng mục đích bọn họ làm như thế.
Con mèo bạc suy nghĩ một lát, chậm rãi nói.
- Không phải vì bắt Phi Mao thú nô sao?
Viên Minh nhíu mày nói.
Trước đây, hắn đã bị bắt cùng một nhóm dã nhân, trải qua sàng lọc, cuối cùng trở thành Phi Mao thú nô.
- Đám người có linh căn các ngươi bị bắt về làm Phi Mao thú nô, còn những người không có linh căn thì sao?
Giọng nói lạnh lùng của con mèo bạc vang lên trong thức hải của Viên Minh, hỏi.
Viên Minh cẩn thận nhớ lại, chân mày nhíu chặt.
Hắn còn nhớ rõ, ban đầu ở trong sơn động kia, ngoài những người được lọc ra, dã nhân còn lại đều bị giết giết.
Lúc đó còn có người Bích La Động sử dụng một cái chuông bạc màu trắng cỡ gần một tấc thu thập hồn phách của những dã nhân bị bị giết chết.
- Được, ta sẽ đi điều tra thử xem.
Viên Minh gật đầu nói.
Mèo bạc nghe vậy, li cũng không vội rời đi, chỉ điểm cho Viên Minh:
- Lúc ngươi mới tu luyện Minh Nguyệt Quyết, phải không ngừng nỗ lực cho đến lúc cuối, phân tán thần niệm thấy rõ tất cả kinh mạch?
Viên Minh không bất ngờ khi con mèo bạc có thể phát hiện ra tình trạng tu hành của mình, khẽ gật đầu.
- Lực thần hồn của ta không đủ, thần niệm trước sau chỉ có thể co đầu rút cổ ở trong thức hải, không có cách nào quan sát được bên trong kinh mạch và đan điền. Để đột phá, ta chỉ có thể mạo hiểm quan sát bên trong kinh mạch.
Viên Minh suy nghĩ một lát, sau đó nói vậy.
- Ai nói với ngươi, cần phải thực hiện quan sát bên trong kinh mạch một lần là xong?
Mèo bạc hỏi ngược.
Viên Minh đờ ra, lúc này mới phát hiện ra mình đã hiểu nhầm, cho rằng thần niệm cần phải quan sát liền một mạch bên trong kinh mạch, quan sát tất cả tình hình bên trong tất cả kinh mạch.
- Nếu thật sự là vậy, điều kiện nhập môn của công pháp này chẳng phải cần thực hiện đồng thời ba cửa ải có thể quan sát bên trong thức hải, kinh mạch và đan điền?
Con mèo bạc hỏi lần nữa.
- Nói như vậy, mỗi lần quan sát bên trong chỉ cần quan sát một hoặc mấy kinh mạch là được?
Viên Minh hỏi.
- Điểm chính không ở số lượng mà ở mức độ thông suốt. Thần niệm của ngươi có thể đi dạo bên trong toàn thân thông suốt hay không mới là chuyện quan trọng nhất... Thức hải và đan điền là hai phủ, kinh mạch lại là con đường qua các trạm dịch, thần niệm tới lui tuần tra trong đó giống như lái xe đi dạo trên bản đồ của thân thể con người, có thể đi lại dò xét nhanh chóng thông suốt lại thể hiện ra khả năng khống chế sơn hà bên trong cơ thể.
Con mèo bạc lắc đầu, bắt đầu chậm rãi giải thích.
- Nói như thế, ngược lại thành ta tự bày nghi trận, giậm chân chỗ.
Viên Minh nghe vậy, mới chợt hiểu ra.
- Tọa Chiếu Nội Quan là năng lực cơ bản của tất cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cũng chỉ có hồn tu có thể nhanh hơn người một bước, không cần tơi Trúc Cơ kỳ, dựa vào ưu thế thần hồn để làm được, điều này vốn cũng không khó, đáng tiếc tư chất của ngươi thật sự ngu dốt.
Con mèo bạc tiếp tục truyền âm.
Viên Minh nghe vậy, trầm ngâm một lát mới nhíu mày nói:
- Không đúng, lúc trước ta cũng từng thử quan sát thăm dò bên trong một kinh mạch, nhưng đều thất bại, cho nên mới tưởng nhầm là cần phải đồng thời thăm dò. Đây là tại sao?
- Lực thần hồn của ngươi vận chuyển cũng có vấn đề, ngươi không nên...
Mèo bạc chỉ dạy một lúc, Viên Minh cuối cùng đã hiểu ra.
- Lời đã nói hết, bản thân ngươi tự tìm hiểu.
Cuối cùng, con mèo bạc để lại một câu, sau đó chạy ra ngoài cửa sổ, biến mất ở trong bóng tối.
Thật lâu sau, Hỏa Điêu lăn lộn trên mặt đất hồi lâu, cuối cùng mới tỉnh táo lại.
Nó nhìn thấy những Hỏa Tinh Thạch và Hỏa Phác Ngọc ở gần ngay trước mắt đột nhiên đều biến mất, nhất thời có phần không chịu nổi đả kích, thân thể cứng đờ ngã về phía sau, lại khóc lóc om sòm lăn lộn.
Viên Minh móc ra một viên Hỏa Phác Ngọc ném tới, lập tức chữa trị trái tim bi thương của nó, nó ôm lấy tinh thạch vui vẻ gặm.
Viên Minh nhắm hai mắt lại, ôm lư hương trong lòng và lại tu luyện tiếp.