Viên Minh không quay về Bích La Động ngay trong đêm. Thứ nhất, đi đường trong đêm không an toàn, thứ hai hắn cũng không biết bây giờ mình ở đâu, xung quanh có nguy hiểm gì không. Hắn định chờ tới sáng lại nói sau.
Hắn dựng tạm một căn nhà lá đơn giản ở trong rừng cây bên hồ, ngồi xếp bằng xuống, nhớ lại cảnh tượng gặp phải ngày hôm nay.
Viên Minh có một thói quen rất tốt, mỗi lần gặp phải chuyện lớn, sau đó đều sẽ cẩn thận nhớ lại, tổng kết ra những chỗ thiếu sót của mình.
Sở dĩ hôm nay hắn liên tục gặp nạn, là vì hắn cân nhắc không chu toàn, chuẩn bị chưa đủ, biết rõ Thiên Lô Hồ có diện tích cực rộng, lại chưa từng nghĩ tới khả năng lạc đường, trong Bích La Động cũng có các loại la bàn, nếu trước đó hắn chuẩn bị một cái trước, đâu có thể có phiền phức sau đó.
Viên Minh thở hắt ra, trong lòng âm thầm ghi nhớ bài học này.
Tuy hôm nay gặp nạn, nhưng hắn vẫn có thu hoạch cũng cực lớn, một bộ sách "Kỳ Thạch Lục", bốn viên Hỏa Ngọc Tủy, một cái búa sắt đỏ sậm, một túi trữ vật không gian lớn, còn có bản chép tay của Hắc Mộc, mỗi món đều là bảo vật.
- Đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên còn có cái này.
Viên Minh lật tay lấy ra một vật, đó chính là quả đào chín đã hái được.
Quả đào tản ra từng mùi thơm thấm vào ruột gan, có thể cảm nhận được linh lực nồng đậm ẩn chứa trong đó, tuyệt đối là một linh quả khó có được, sẽ có giúp ích không nhỏ đối với tu vi.
Chỉ là hắn không biết lai lịch, hiệu quả của quả này, tùy tiện ăn vào, sợ là không thỏa đáng.
- Vẫn nên chờ quay về trong tông điều tra rõ ràng rồi hãy nói.
Viên Minh nuốt nước miếng, cất quả đào kia trước.
Hắn lấy ra quyển bản chép tay của Hắc Mộc, cẩn thận lật xem.
Đoạn đầu trong bản chép tay là những lời tự thuật của Hắc Mộc đại sư, giới thiệu về cuộc đời của hắn. Hắn xuất thân từ một bộ lạc nhỏ chuyên rèn sắt ở Nam Cương, thuở nhỏ đã rất có hứng thú đối với luyện khí. Chỉ tiếc cơ thể hắn sinh ra vốn đã yếu ớt, không có cách nào học tập được thuật rèn của tộc mình.
Sau đó, trong một cơ hội tình cờ, Hắc Mộc được phát hiện là người có linh căn, hơn nữa còn là hai linh căn Hỏa, Mộc, vì vậy được người trong tộc đưa đến Bích La Động tu luyện.
Bản thân Hắc Mộc không có hứng thú lắm với với chuyện tu tiên, trong lòng vẫn nghĩ tới thuật luyện khí, nhưng thuật luyện khí của Bích La Động có yêu cầu rất cao về lực lượng thân thể, Hắc Mộc sinh ra vốn đã yếu ớt, vẫn không có cách nào học tập được, chỉ có thể làm chút nhiệm vụ lọc nguyên liệu ở Hỏa Phường, số lần vung búa rèn rất ít.
Hắc Mộc vẫn chưa từ bỏ, vừa cố gắng làm tốt công việc của mình, vừa tìm cách giải quyết vấn đề lực lượng chưa đủ.
Hắn tin tưởng mình là người sinh ra để luyện khí.
Trong lúc đó, Hắc Mộc đại sư tiếp xúc với Khu Vật Thuật, lập tức sinh ra linh cảm.
Dựa vào thông minh tài trí của mình, Hắc Mộc đại sư cứng rắn kết hợp Khu Vật Thuật vào vung búa rèn luyện khí, giải quyết tốt đẹp vấn đề lực lượng chưa đủ, chính thức bước lên con đường luyện khí, từ đó về sau càng không thể cứu vãn.
Giống như bản thân Hắc Mộc đại sư tin tưởng, hắn đúng là Luyện Khí Sư trời sinh, chỉ dùng mười năm đã học được tất cả phương pháp luyện khí của Bích La Động, cũng kết hợp chúng với nhau, sáng tạo ra một trường phái luyện khí của riêng mình, Hắc Mộc Lưu.
Căn cứ theo những lời tự thuật, bản chép tay phía sau ghi lại tâm đắc luyện khí trong cả đời của Hắc Mộc đại sư, cùng với các loại tư tưởng của hắn, có thể nói là kết tinh mong muốn và tâm huyết cả đời hắn.
Viên Minh nhìn đến đây, sắc mặt nghiêm trọng.
Trần Uyển đã nói qua, mặc dù Hắc Mộc đại sư được khen là thiên tài luyện khí đứng đầu của Bích La Động trong một trăm năm qua, nhưng chẳng biết tại sao Luyện Khí Thuật của hắn hình như vẫn không được truyền thừa trong Bích La Động, nếu để cho người khác trong tông môn biết bản chép tay của Hắc Mộc ở trong tay hắn, không biết sẽ gây ra phong ba lớn tới mức nào.
- Mình không thể để cho bất kỳ kẻ nào biết chuyện đảo trong sương mù, cũng phải giấu túi trữ vật màu đen kia đi!
Viên Minh âm thầm quyết định, lúc này mới nhìn tiếp.
Chữ viết tự thuật phía sau bắt đầu viết ngoáy, cơ bản đều là những nghi ngờ khó giải quyết của Hắc Mộc đại sư trong lúc luyện khí, hoặc là tâm trạng không tốt viết xuống những lời oán giận, rời rạc, trước sau cũng không mấy nối liền.
Viên Minh vẫn chưa chậm trễ, cẩn thận đọc những chữ này, không bỏ qua bất kỳ chỗ nhỏ nhặt nào.
Theo Trần Uyển nói, chuyện Hắc Mộc đại sư đột nhiên mất tích đã gây ra phong ba không nhỏ trong tông, có lẽ hắn có thể tìm được một vài manh mối từ trong bản chép tay này.
Trong những lời nói rời rạc của Hắc Mộc đại sư để lộ ra không ít tin tức, sau khi thuật luyện khí của hắn càng lúc càng tinh diệu, hình như bị tông môn của Bích La Động kìm chế, sau đó khi đang chế luyện một món bí bảo đặc biệt đã thất bại, cuối cùng dứt khoát quyết định rời khỏi Bích La Động.
- Tiếp tục như vậy nữa, tất cả mọi người sẽ chết!
Đây là câu nói cuối cùng trong bản chép tay tự thuật do Hắc Mộc đại sư viết xuống.
- Tất cả mọi người sẽ chết? Có ý gì?
Viên Minh thì thào tự nói, đoán không ra Hắc Mộc đại sư nói vậy là có ý gì.
Nếu không nghĩ ra, hắn sẽ không tốn công phí sức nữa, lật xem thuật luyện khí của Hắc Mộc Lưu phía sau.
Ở đây, chữ viết đặc biệt ngay ngắn, rõ ràng lúc Hắc Mộc đại sư viết mỗi chữ màu đều cực kỳ nghiêm túc.
Hắc Mộc Lưu Luyện Khí Thuật chia ra làm bốn bước, bước đầu tiên là luyện khoáng thạch, sau đó là rèn phôi thai.