Tiên Giả

Chương 165: Hành trình thần bí (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Viên Minh biến thành vượn trắng và con vượn vàng bốn mắt một đuổi một chạy ở trong rừng, rất nhanh đã đi tới vài dặm, một cánh rừng tùng đen cao lớn khác thường xuất hiện ở phía trước.

Những gốc tùng đen này đều to bằng thùng nước, thân cây hiện ra màu đen như gang sắt, thoạt nhìn còn rắn chắc con cây tùng thường, hơn nữa đặc biệt dày đặc, thích hợp để tránh né con vượn vàng truy sát.

Viên Minh lắc người, lao vào trong rừng tùng đen.

Nhưng con vượn vàng bốn mắt vốn đang khí thế hung hăng, sau khi đi tới bên rừng tùng chợt dừng lại, bốn con mắt nhìn chằm chằm vào sâu bên trong cánh rừng, vò đầu bứt tai một trận, hình như đang e ngại gì đó.

Khi nhìn thấy Viên Minh đã chạy xa, bốn con mắt của con vượn vàng lóe lên vẻ hung ác, lại đuổi theo.

Viên Minh chạy trong cánh rừng tùng đen một lát, chỉ cảm thấy trong lòng tự nhiên thấy bất an.

Ở đây quá yên tĩnh, thậm chí cho người ta một cảm giác còn yên tĩnh hơn rừng núi phía trước.

Hắn luôn cảm giác mình giống như con ruồi không có đầu xông loạn, có trời mới biết sẽ gặp phải chuyện gì lạ?

Vào lúc hắn dự định không tiếc pháp lực gọi ra lư hương, thông qua Khu Vật Thuật bay trên trời để chạy trốn, phía trước vang lên một tiếng kêu cực kỳ chói tai, phá tan sự yên tĩnh trong rừng tùng đen.

Chỉ thấy một con quạ lớn màu đen bay từ nơi nào đó ở phía trước ra.

Con quạ này lớn như một căn nhà, lông toàn thân đều là màu đen, mắt lại đỏ ngầu, hai cánh cực lớn giang ra dài chừng hai ba trượng, nhìn qua như hổ đói rình mồi.

Viên Minh bất chợt biến sắc, vội vàng dừng bước lại, trong lòng cảm thấy nặng nề.

Con quạ lớn màu đen này cho hắn áp lực tuyệt đối không kém hơn con vượn vàng bốn mắt. Đối mặt với con vượn vàng bốn mắt, hắn còn có thể dựa vào lư hương bay lên không trung để tránh né, nhưng nếu bị con quạ lớn màu đen này để mắt tới, mình thật sự là lên trời không cửa.

Nhưng vào lúc này, rừng cây phía sau vang lên một ầm ầm. Con vượn vàng bốn mắt đang đuổi tới cũng dừng lại.

Sau khi con quạ lớn màu đen nhìn thấy con vượn vàng bốn mắt, trong mắt rõ ràng lộ ra sự phẫn nộ, phát ra một tiếng kêu chói tai.

Ánh mắt Viên Minh thoáng dao động, nội dung liên quan tới tiếng kêu của hung thú trong lúc học tập kiến thức thuần thú trước đây hiện ra ở trong đầu, các loại dấu hiệu cho thấy con quạ lớn màu đen hình như đang chất vấn con vượn vàng.

Trong miệng con vượn vàng bốn mắt phát ra tiếng gầm khẽ, hình như không đủ tự tin.

Quạ lớn màu đen liên tục kêu lên giận dữ, phẫn nộ vỗ hai cánh, từng trận gió lớn cuốn ra rừng tùng gần đó, cành khô lá úa đều bay xuống.

Con vượn vàng bốn mắt hình như bị thái độ của con quạ lớn chọc giận, tiếng kêu cũng chói tai, trên mặt lộ ra vẻ hung ác, giằng co với con quạ lớn màu đen.

Ngược lại, Viên Minh làm người khởi xướng, bị hai con hung thú bỏ qua một bên.

- Xem ra rừng tùng đen này có tới tám phần là địa bàn của con quạ lớn màu đen này. Con vượn vàng bốn mắt vì đuổi theo ta mới xông vào. Nếu bọn chúng thật sự có thể đánh nhau, ta lại có thể nhân cơ hội chạy trốn.

Trong đầu Viên Minh nhanh chóng suy nghĩ, âm thầm vạch kế hoạch rút lui cho mình.

Nhưng mọi chuyện diễn ra ngoài dự đoán của Viên Minh, tuy con vượn vàng bốn mắt và quạ lớn màu đen căm tức, liên tục gầm rú lẫn nhau, nhưng nhất thời lại không hề có dấu hiệu muốn ra tay.

Viên Minh biết vậy không ổn, lặng lẽ di chuyển sang bên cạnh.

Cơ thể hắn vừa di chuyển, con quạ lớn màu đen lập tức nhìn quá, há mỏ phát ra một tiếng kêu chói tai, theo âm thanh vang lên, dùng mắt thường có thể nhìn thấy một sóng âm màu đen che phủ tầm mắt của hắn.

Phạm vi công kích của sóng âm màu đen cực rộng, Viên Minh và con vượn vàng bốn mắt đều bị nhấn chìm ở trong đó.

Viên Minh chỉ cảm thấy thức hải chấn động mạnh, thần hồn hình như bị giam ở trong một cái chuông lớn đang bị gõ mạnh, cơ thể cũng theo đó run rẩy, ý thức nhanh chóng trở nên mơ hồ.

- Không xong, là thủ đoạn công kích thần hồn!

Trong lòng hắn khiếp sợ, vội vàng vận chuyển Minh Nguyệt Quyết cố gắng ổn định thần hồn.

Con vượn vàng bốn mắt cũng bị sóng âm của con quạ đen bao phủ, cơ thể cũng run lên, nhưng vẫn còn có thể duy trì ý chí, bốn con mắt của con vượn đột phóng mạnh ra nhiên ánh sáng màu vàng, từng tia sáng màu vàng giống như mũi tên lóa mắt bắn ra.

Con quạ lớn màu đen vội vàng vỗ cánh tránh né, nhưng vẫn bị hai tia sáng màu vàng bắn trúng, mười mấy cái lông chim màu đen bay xuống, máu theo đó chảy ra, nhuộm đỏ phần lông đen gần đó.

Con quạ lớn giận dữ, vỗ cánh đánh về phía con vượn vàng, hai lợi trảo đen xì vỗ xuống đầu nó.

Con vượn vàng bốn mắt không chịu yếu thế, hai cánh vung vẩy, bắn ra tia sáng màu vàng giống như kiếm khí về phía con quạ lớn.

Suy đoán của Viên Minh lúc trước không sai, rừng tùng đen này đúng là địa bàn của con quạ lớn màu đen, con vượn vàng bốn mắt cũng có lãnh địa của mình, hai con thú sống gần nhau, đã tranh chấp đánh nhau nhiều năm, là một cặp đối thủ cũ, trong lòng chất chứa oán hận sâu.

Hai con thú chém giết lẫn nhau, đều không để ý tới Viên Minh bên cạnh.

Tuy ảnh hưởng do sóng âm màu đen gây ra đã qua, hồn lực bên trong thức hải của hắn vẫn có cảm giác chấn động kịch liệt, căn bản không chịu sự điều khiển của Minh Nguyệt Quyết, pháp lực vận chuyển cũng xuất hiện vấn đề nào đó, Phi Mao Thuật thi triển ra bắt đầu tan vỡ, tấm da vượn trắng dần dần tróc ra khỏi người hắn...

Trong lòng Viên Minh chợt nặng nề, bây giờ mình hoàn toàn dựa vào Phi Mao Thuật, mới miễn cưỡng đấu lại được với con vượn vàng bốn mắt. Một khi tấm da vượn trắng của hắn tróc ra, không chỉ tốc độ còn có năng lực phòng ngự của hắn đều sẽ giảm đi, dễ dàng bị hai con thú trước mắt giết chết.

Hắn chợt cắn vào đầu lưỡi một cái, dùng đau đớn lấy lại một phần ý chí, bất chấp tất cả vận chuyển Minh Nguyệt Quyết.

Vào lúc này, ấn ký lư hương trên cánh tay phải của hắn đột nhiên run lên, từ trong đó tuôn ra một hơi nóng và nhanh chóng tiến vào trong đầu của hắn.

Viên Minh chợt cảm thấy thần hồn ổn định, tình hình thức hải chấn động giảm bớt hơn nửa, ý thức cũng nhanh chóng hồi phục.

- Không ngờ lư hương này còn có thể trợ giúp ta chống đỡ công kích thần hồn!

Trong lòng hắn mừng thầm, vội vàng vận chuyển pháp lực ổn định Phi Mao Thuật, xoay người bỏ chạy về phía xa.

Quạ lớn màu đen đang chém giết thì nhìn thấy cảnh này, trong ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên.

Nha Minh Thuật của nó có hiệu quả kéo dài, nếu không phải đối thủ cũ là con vượn vàng bốn mắt có thực lực tương đương với nó, căn bản không có khả năng hồi phục nhanh như, tu sĩ Nhân tộc trước mắt này sử dụng thủ đoạn gì?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️