Tiên Giả

Chương 161: Gặp nạn trong hồ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Viên Minh nhìn lướt qua xác của con báo đốm nhưng không có hành động gì, tiếp tục bước về phía trước.

Hiện tại, hắn trở lại chốn cũ cũng là cảnh còn người mất.

Hắn là đệ tử ký danh của Bích La Động, đương nhiên đã không cần thu thập huyết thực gì nữa, gông xiềng đã qua, đoạn thời gian khiến hắn từng bước kinh tâm kia hình như cũng trở thành quá khứ.

Nhưng trong lòng hắn biết rất rõ, mặc dù Bích La Động làm cho hắn đánh bậy đánh bạ bước vào con đường thành tiên, nhưng không phải là chốn về thật sự của hắn. Có một ngày nào đó, hắn phải tìm cách trở lại Trung Nguyên, đi tìm chốn về thật sự của mình, đồng thời cũng phải tìm đến kẻ cầm đầu làm mình gặp phải tất cả những điều này.

Đương nhiên, trước đó, mình nhất định phải trở nên mạnh mẽ.

Bởi vì chỉ có người mạnh mới có khả năng không bị người ta xem thường, không bị bắt nạt, mới có khả năng sống sót ở trong hoàn cảnh tàn khốc, cũng nắm giữ tư cách báo thù.

Đây là điều Thập Vạn Đại Sơn và Bích La Động dạy hắn.

Sau nửa canh giờ, phạm vi tầm nhìn dần dần trở nên trống trải, một mùi tươi mát trong lành xộc vào mũi, một hồ lớn xuất hiện ở phía trước, mênh mông không nhìn thấy được bờ bến.

Nước hồ trong xanh. Ở đây mọc lên từng mảnh cỏ lau tươi tốt, còn kéo dài đến cuối tầm nhìn, vẽ lên một màu xanh mát trong trời đất này.

Gió thổi qua hồ, hàng nghìn hàng vạn cây cỏ lau phát ra tiếng xào xạc, tập trung lại một chỗ, có cảm giác sóng nước lăn tăn cuốn ra khắp trời đất.

- Hóa ra đây chính là Thiên Lô Hồ à? Diện tích quả nhiên không nhỏ!

Viên Minh nhìn tình cảnh trước mắt, trong lòng cũng cảm giác thoải mái.

Thiên Lô Hồ là một hồ trong Thập Vạn Đại Sơn, có diện tích rộng lớn, kích thước chừng trăm dặm, bởi vì trong đó mọc vô số cỏ lau nên được gọi vậy.

Viên Minh dẫn Hỏa Sàm Nhi tới Thập Vạn Đại Sơn, ngoại trừ tìm cho nó một nơi thích hợp để chơi đùa, hóng gió bên ngoài, đương nhiên còn kèm theo mục đích khác.

Trong tông môn chỗ nào cũng cần tới giá trị cống hiến, nếu hắn muốn ra ngoài một chuyến, lại thuận tiện nhận một nhiệm vụ tương đối đơn giản trong Hành Chấp Đường, đến Thiên Lô Hồ này tìm kiếm Bích Thủy Thạch – một thứ đặc biệt ở đây.

Đây được tính là một trong những nhiệm vụ trường kỳ của Hành Chấp Đường, không có kỳ hạn về thời gian, chỉ cần thu thập được Bích Thủy Thạch, quay về tông môn đều có thể đổi giá trị cống hiến bất cứ lúc nào.

Hỏa Sàm Nhi vốn đang mệt mỏi nằm ở trên vai Viên Minh muốn ngủ, vừa nhìn thấy hồ nước rộng lớn trước mắt, tinh thần lập tức phấn chấn, trên mặt lộ ra tò mò nhảy từ trên vai hắn xuống, chạy tới bên hồ, quan sát hồ nước không chớp mắt, dáng vẻ nóng lòng muốn thử, muốn nhảy đến trong hồ chơi đùa.

Viên Minh thấy vậy thì khá bất ngờ, Hỏa Sàm Nhi là linh thú thuộc tính Hỏa, hắn còn tưởng rằng gặp nước sẽ rất kháng cự, không ngờ lại là dáng vẻ này.

- Lát nữa, ta dẫn ngươi đi dạo trên mặt nước một vòng, được không?

Hắn ngồi xổm xuống, giơ tay gãi sau tai của Hỏa Điêu, vừa cười vừa nói.

Không biết Hỏa Sàm Nhi nghe có hiểu không, quay đầu nhìn Viên Minh, sau đó cái đầu nhỏ lập tức quay đi, tập trung vào trong hồ nước rộng lớn.

Viên Minh thấy vậy cũng không tiếp tục để ý tới nó nữa, lấy ra Thanh Ngư Kiếm chém đứt mấy gốc cây lớn gần đó, chặt hết cành cây chỉ để lại thân cây.

Sau đó, hắn sử dụng dây thừng mang từ trong tông môn đến, buộc mấy đoạn thân cây lớn song song với nhau, làm thành một cái bè gỗ đơn giản dài hai ba trượng.

- Đi thôi.

Viên Minh nhấc Hỏa Sàm Nhi lên đầu vai của mình và tung người nhảy lên trên bè gỗ, sử dụng một thân cây nhỏ dài làm sào, lao về phía trung tâm hồ nước.

Rất nhiều đệ tử Bích La Động đều nhận nhiệm vụ Bích Thủy Thạch, khoáng thạch ở khu vực bên hồ đã sớm bị lấy sạch, muốn tìm được phải vào khu vực tương đối sâu.

Hỏa Sàm Nhi nhảy nhót trên bè gỗ, thỉnh thoảng dùng móng vuốt nhẹ nhàng điểm một cái lên mặt hồ, sau đó lập tức rụt lại, chơi vui vẻ tới quên cả trời đất.

Viên Minh nhìn thấy cũng hiểu rõ, tuy Hỏa Sàm Nhi không sợ nước nhưng là linh thú thuộc tính Hỏa, nó vẫn khá ngại nước.

Như vậy cũng tốt, không cần lo lắng Hỏa Sàm Nhi sẽ nhảy xuống nước chạy trốn trong lúc hắn tìm kiếm Bích Thủy Thạch.

Bè gỗ nhanh chóng tới nơi tương đối sâu trong hồ nước, Viên Minh quan sát xung quanh, sau đó phóng người nhảy vào trong hồ, lặn xuống nước.

Với tu vi của hắn bây giờ, cho dù không thi triển Phi Mao Thuật biến thân thành cóc, vẫn có thể kiên trì trong thời gian khá dài ở dưới đáy nước.

Nửa khắc sau, hắn từ đáy nước ngoi lên, nhưng hai tay trống trơn.

Viên Minh quay đầu nhìn lại về phía bè gỗ, thấy Hỏa Sàm Nhi vẫn còn chờ ở trên đó thì sắc mặt thả lỏng, thoáng nghỉ ngơi, sau đó lại lặn xuống nước, kết quả hắn tìm kiếm cả buổi, vẫn không thể tìm được một viên Bích Thủy Thạch nào.

- Xem ra nhiệm vụ nát này cũng không mấy đơn giản đâu!

Hắn lầm bầm một câu, xoay người nhảy lên trên bè gỗ, tiếp tục đi về phía giữa hồ. Lần này, hắn đi tới vài dặm mới dừng lại, tiếp tục lặn xuống nước tìm kiếm, vẫn không thu hoạch được gì.

Mặc dù Viên Minh có hơi buồn bực nhưng không quá thất vọng. Thiên Lô Hồ bị tìm kiếm nhiều năm, đáy hồ đã không còn lại nhiều Bích Thủy Thạch, nếu có thể tìm được quá dễ dàng, hắn mới cảm thấy kỳ lạ.

Hắn tiếp tục đi vào sâu trong hồ nước, liên tục đổi ba nơi, cuối cùng mới tìm được viên Bích Thủy Thạch đầu tiên.

Bích Thủy Thạch giống như phỉ thúy, bên trong mơ hồ hiện ra từng khí lưu, sờ vào còn cho người ta một cảm giác lạnh buốt tới tận tim.

Viên Minh lật xem mấy lần, sau đó thu vật ấy vào túi trữ vật.

Đá này là khoáng thạch thuộc tính Thủy, coi như là linh tài thông thường có nhu cầu số lượng không nhỏ trong tông môn, tuy nhiên xét về giá trị lại thấp hơn Hỏa Phác Ngọc, mười viên mới có khả năng đổi được một điểm giá trị cống hiến.

Tuy giá trị hơi thấp, nhưng Thiên Lô Hồ không nguy hiểm như Tháp Lý Hỏa Sơn, vì vậy thường ngày có không ít đệ tử tông môn nhận nhiệm vụ này.

Viên Minh tiếp tục đi sâu vào trong Thiên Lô Hồ, dọc đường thỉnh thoảng sẽ lặn xuống nước tìm kiếm một lúc, mỗi lần đều không dừng lại quá lâu.

Tuy sử dụng Phi Mao Thuật hóa thân thành hình dáng của cóc, hắn có thể lặn xuống nước lâu hơn, nhưng như vậy sẽ tăng nhanh tốc độ Phi Mao Thuật cắn trả, được một mất mười.

Nửa ngày đảo mắt đã qua.

Viên Minh chống bè gỗ đi về phía trước, ánh mắt nhìn xung quanh, chân mày nhíu chặt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)