- Nội dung cốt giản này chỉ có thể xem được ba lần, qua ba lần, nội dung bên trong sẽ bị tiêu hủy, không thể lãng phí từng cơ hội.
Phương Cách giải thích.
- Lại là cách đề phòng truyền ra ngoài...
Trong lòng Viên Minh thầm nghĩ.
- Đúng rồi, nội dung công pháp chỉ có thể tự mình cố gắng nhớ, không thể tự ý sao chép, càng không thể truyền ra ngoài. Một khi bị phát hiện sẽ là tội chết, đến lúc đó ai cũng không thể cứu được ngươi.
Phương Cách trịnh trọng dặn dò.
- Vậy nếu ba lần không nhớ được?
Viên Minh tò mò nói.
- Ba lần không nhớ được, có thể đi tới tầng hai của Quy Tàng Các đổi, mười điểm giá trị cống hiến đổi lấy một lần cơ hội mượn đọc.
Phương Cách nói.
- Được, cảm ơn sư huynh chỉ điểm.
Viên Minh ôm quyền nói.
- Hôm nay ngươi đừng luyện phôi nữa, nuôi dưỡng tinh thần cho tốt, trở lại cố gắng nhớ và làm quen với công pháp đi.
Phương Cách khoát tay áo, nói.
- Ta lại nghe theo sư huynh.
Viên Minh ôm quyền, từ biệt rời đi.
Phương Cách nhìn theo bóng lưng Viên Minh rời đi, trong lòng bỗng nhiên sinh ra nghi ngờ:
- Trong khoảng thời gian này, có phải Hỏa Sàm Nhi đã lớn lên không?
...
Sau khi Viên Minh rời đi, hắn không lập tức quay về nơi ở mà thu Hỏa Sàm Nhi vào túi linh thú, đi thẳng tới Quy Tàng Các.
Lần này, hắn trực tiếp đi dọc theo cầu thang xoắn ốc lên tầng hai.
Tầng hai của Quy Tàng Các trống trải hơn tầng một nhiều, hai phần ba khu vực trong đó đều bày từng bộ bàn ghế, trong đó có từng đệ tử tông môn ngồi rải rác.
Khác với trạng thái thoải mái ở dưới tầng, bầu không khí trên tầng rõ ràng càng chăm chú hơn.
Mỗi một người ngồi ở đây đều nhíu mày, dáng vẻ căng thẳng tập trung tinh thần học tập, rất sợ có chút phân tâm lại lãng phí cơ hội học tập được đổi bằng giá trị cống hiến này một cách vô ích.
Một phần ba khu vực còn lại ở tầng hai được ngăn cách thành một phòng riêng.
Ở phía sau bàn đặt bên ngoài phòng sách là chấp sự trung niên da ngăm đen, dáng người hơi béo, đeo vòng tai bạc hình tròn.
Người này có vẻ mặt dữ tợn, hung ác, là tướng mạo có thể dọa cho đứa trẻ khóc vào ban đêm.
- Trưởng lão, vãn bối tới mượn bí tịch "Khu Vật Thuật" đọc.
Viên Minh tiến lên hành lễ, mở miệng nói.
Chấp sự trung niên kia nghe vậy, nâng mí mắt lên liếc nhìn Viên Minh, chậm rãi mở miệng nói:
- Mười điểm giá trị cống hiến.
Viên Minh tháo lệnh bài xuống, đặt ở trên bàn.
Chấp sự trung niên cầm lấy lệnh bài, cũng không nói nhiều, đứng dậy đẩy cửa phòng phía sau và đi vào.
Chỉ một lát sau, hắn qua lại với một quyển sách màu xanh hơi mỏng trên tay.
- Chỉ có thể đọc sách ở trong phạm vi tầng hai, không thể mang đi, thời hạn ba canh giờ.
Chấp sự trung niên nói một câu, lại đặt lệnh bài và sách lên trên mặt bàn.
Viên Minh nói cảm ơn một tiếng, sau đó đưa lệnh bài qua kiểm tra, bên trong chỉ còn lại mười bốn điểm giá trị cống hiến.
Hắn mang theo "Khu Vật Thuật" đi tới bàn bên cạnh ngồi xuống, bắt đầu tập trung tinh thần đọc, vẫn là tiết tấu của hắn thường ngày, lần lượt lật xem từng trang với tốc độ không nhanh cũng không chậm.
Có lẽ do tài liệu đọc ở tầng hai đều tốn không ít điểm, gần như mỗi người đều cẩn thận kiểm tra từng chữ từng câu, vừa nhìn vừa nhớ, tốc độ chậm rãi.
So sánh hai bên, Viên Minh có vẻ hơi đặc biệt.
Khoảng nửa canh giờ sau, Viên Minh đứng dậy, đi đến trước bàn của chấp sự trung niên.
Người kia nhíu mày nói:
- Còn chưa tới giờ. Nếu phải in bí tịch thuật pháp, cần một trăm điểm giá trị cống hiến.
Viên Minh lắc đầu, cười nói:
- Không cần, ta tới trả lại bí tịch.
Hắn nói dứt lời, cũng không quan tâm xem chấp sự trung niên có phản ứng gì, xoay người đi xuống tầng, rời khỏi Quy Tàng Các.
Sau khi rời đi, Viên Minh đi một chuyến tới chỗ ở của Triệu Đồng, vừa khéo gặp hắn từ Cáp Mô Cốc trở về, lại trả cả vốn lẫn lời điểm giá trị cống hiến đã nợ lúc trước cho hắn. Bây giờ, Viên Minh chỉ còn lại bảy điểm giá trị cống hiến.
Sau đó, Viên Minh trở lại nơi ở trong Hỏa Luyện Đường, lập tức vỗ một cái vào túi linh thú, thả Hỏa Sàm Nhi ra.
Sau khi nó ra ngoài, lập tức bò lên trên vai của Viên Minh, hết gãi lại cào hắn, trút ra bất mãn bị nhốt lại.
Viên Minh lấy từ trong túi đựng đồ ra một viên Hỏa Phác Ngọc lắc qua lắc lại, Hỏa Sàm Nhi lập tức dừng trút giận, bò theo cánh tay của Viên Minh qua, cướp lấy Hỏa Phác Ngọc gặm ăn.
Viên Minh rảnh rỗi đi tới bàn bên cạnh và ngồi xuống, lấy ra mảnh cốt giản in công pháp "Bích La Công" và áp lên mi tâm của mình, cẩn thận kiểm tra nhìn.
- Bích La Công là thuộc tính Mộc, chủ yếu có tính sinh sôi, nếu tu hành có thành tự,pháp lực kéo dài không dứt...
Xem nội dung trong cốt giản, Viên Minh không khỏi nghi ngờ: