- Thế nào, cảm nhận được không?
Giọng nói của Triệu Đồng vang lên.
Viên Minh khẽ gật đầu.
- Sau này, khi cần giao dịch điểm giá trị cống hiến, cũng là thông qua lệnh bài tiếp xúc, dùng suy nghĩ khống chế là được rồi.
- Hì hì, thường nói, sách không mượn thì không thể học được. Sử dụng điểm giá trị cống hiến mượn được để đọc, cũng có thể thúc giục ngươi! Lại nói tiếp, sư huynh cũng vì tốt cho ngươi thôi.
Triệu Đồng cười nói.
- Cảm ơn Triệu sư huynh, đầu tháng sau ta sẽ trả đúng hẹn.
Viên Minh thật lòng cảm ơn một câu.
Đối phương có thể dựa vào chút quen biết ở Cáp Mô Cốc lúc trước mà tin tưởng hắn, cũng cho hắn mượn giá trị cống hiến, ở trong tông môn như Bích La Động, bản thân điều này đã được xem là một chuyện cực kỳ hiếm có rồi.
Sau đó, hai người lại lôi đông kéo tây rảnh rỗi hàn huyên một lúc, sau khi nói ra chỗ ở của từng người, lại vẫy tay từ biệt.
Lúc Viên Minh đi tới Quy Tàng Các, mới phát hiện đã qua giờ Tuất, Quy Tàng Các đã đóng cửa, cũng chỉ có thể đành thôi, tính chờ ngày hôm sau lại tới.
Chờ khi hắn trở lại chỗ ở trong Hỏa Luyện Đường, đã là nửa đêm.
Trên bầu trời đầy mây đen giăng kín cả mặt trăng.
Viên Minh đi tới bên giường và ngồi xuống, không tiếp tục tu luyện Minh Nguyệt Quyết nữa, mà bắt đầu tu luyện Cửu Nguyên Quyết.
So với Minh Nguyệt Quyết tiến triển thong thả, Cửu Nguyên Quyết ngược lại đang vững bước tăng trưởng, đây cũng là chuyện khiến hắn cảm thấy vui mừng.
Tuy nhiên, Viên Minh mơ hồ phát hiện ra, không biết có phải bởi vì thăng cấp đến Luyện Khí tầng năm không, gần đây hắn tu luyện Cửu Nguyên Quyết tiến triển cũng dần chậm lại.
Nếu là thật sự đúng là vậy, chỉ sợ càng tu hành về sau sẽ càng khó khăn.
...
Sau một đêm tu luyện, Viên Minh cảm thấy tinh thần sảng khoái, hoàn toàn không mệt mỏi, hắn lại đi tới Hỏa Phường luyện phôi sớm hơn trước.
Phương Cách cũng có thói quen tới Hỏa Phường sớm hơn một canh giờ, nhìn bóng dáng Viên Minh vung búa phía xa, trên gương mặt nghiêm túc lộ ra ý cười hiếm hoi, âm thầm gật đầu.
Hắn vẫn rất tán thưởng sự kiên nhẫn và cố chấp của Viên Minh. Bây giờ, đệ tử mới tới ít nhiều gì đều có vài phần nóng nảy, tâm tư không ổn định, khiến hắn cảm thấy đau đầu.
Nhưng khi mỗi khi thấy Viên Minh đánh được hơn ba trăm búa lại không còn sức lực, ngừng lại, hắn không khỏi thở dài và lắc đầu rời đi.
Tuy tinh thần thua liên tiếp vẫn kiên trì thử tiếp này đáng để khen ngợi, nhưng cũng không thể cứ không tiến triển như vậy được.
Viên Minh đương nhiên không chú ý tới dụng tâm lương khổ của Phương Cách sư huynh, tâm tư của hắn bây giờ không ở chỗ này.
Chờ đến đầu giờ Mùi, hắn hoàn thành công việc rèn luyện hôm nay, trực tiếp rời khỏi Hỏa Luyện Đường, hào hứng chạy thẳng về phía Quy Tàng Các.
Viên Minh làm xong đăng ký ở cửa, giao nộp một điểm giá trị cống hiến xong, lại lững thững đi vào trong Quy Tàng Các.
Vừa bước chân vào đại sảnh tầng một, hắn đã nhìn thấy cách phía trước hơn mười trượng có một cầu thang xoáy ốc bằng gỗ màu sắc đỏ sậm, nó nối với đại sảnh tầng hai.
Lấy cầu thang kia làm trung tâm, có từng bộ bàn và ghế dài nửa hình tròn xếp thành từng vòng xung quanh, bên trong có rất nhiều đệ tử của các đường ngồi rải rác, tất cả đều đang yên tĩnh đọc sách.
Viên Minh đảo mắt nhìn qua, ở bàn ghế vòng ngoài có để lại một lối đi vòng tròn, ngoài chỗ lối đi dựa vào tường, lại là một vòng giá sách phủ kín cả tường, phía trên bày vô số quyển sách.
Hắn đi tới bên cạnh giá sách bên tay phải và ngửa đầu nhìn lên, lại thấy phía trên cứ cách một đoạn sẽ có gài một tấm biển bằng gỗ, phía trên ghi chú các thể loại như "Bách Thảo", "Tạp Lý", "Tin Lạ", "Phong Cách Lạ, "Địa Lý Chí", "Tiểu Thuyết Bút Ký" vân vân.
Viên Minh vừa đi dọc theo lối đi vừa tra xét, cuối cùng tìm được quyển "Cẩm Nang Nuôi Linh Thú Căn Bản" ở trong phần "Bách Thú", lập tức lấy nó từ trên giá sách xuống.
Hắn tìm một vị trí yên tĩnh để ngồi xuống, mở sách ra đọc.
Tốc độ Viên Minh đọc sách không nhanh, vẻ mặt lại chăm chú lạ thường, hai mắt nhìn chằm chằm vào trang sách, cứ cách mười lăm hơi thở ngón tay sẽ lật trang một lần, rất có quy luật.
Chờ đến khi hắn lật xong trang cuối cùng, lại đóng quyển sách lại, bắt đầu nhắm mắt cẩn thận nhớ lại nội dung trong đó.
Quá trình này thật ra rất nhanh, chỉ hơn mười hơi thở, hắn đã nhẩm qua tất cả nội dung một lượt.
Hóa ra, một Ngự Thú Sư đạt tiêu chuẩn không chỉ cần phải am hiểu bắt và thuần hóa linh thú, còn phải thông thạo phương pháp nhân giống và nuôi dưỡng linh thú.
Căn cứ theo trong sách nói, phần lớn linh thú chỉ có đời thứ nhất chắc chắn phải dựa vào bắt tới và thuần hóa, sau đó đời thứ hai, đời thứ ba bình thường đều thông qua cách thức nhân giống và nuôi dưỡng ra.
Bởi vì những đời sau, bắt đầu bồi dưỡng từ khi còn nhỏ, càng thông hiểu tính người hơn, cũng càng dễ thuần hóa hơn. Tuy nhiên khuyết điểm cũng rất rõ ràng, thiếu tính hoang dã, tố chất chỉnh thể yếu hơn.
Dù sao càng là linh thú được nhân giống nhiều đời, huyết mạch ban đầu càng loãng, lại càng thiếu tính hoang dã, sức chiến đấu còn xa mới bằng được linh thú đời đầu được bắt tới thuần hóa. Vì vậy, linh thú bình thường được con người nhân giống qua đời thứ ba, nhiều nhất là đời thứ tư, lại sẽ cắt đứt huyết mạch, bắt và thuần hóa một lần nữa.
Nhưng nếu có thể trực tiếp bắt tới một con linh thú còn nhỏ với huyết mạch tinh thuần, đương nhiên sẽ là đối tượng nuôi dưỡng thuần hóa tốt nhất, có thể chú ý tới nhân tính và thực lực, sau khi trưởng thành, bình thường vẫn dễ thức tỉnh một số thiên phú hơn.
Chỉ là rất khó có được loại thú non này, vì có thể gặp không thể cầu, con Hỏa Sàm Nhi của tam động chủ thuộc loại này, chẳng trách nó được vô cùng quý trọng.
Trọng điểm chủ yếu của nội dung quyển Cẩm Nang Nuôi Linh Thú Cơ Bản trong tay Viên Minh là nuôi dưỡng cơ thể linh thú thời kỳ con non và đào tạo thú tính.
Yêu cầu lớn nhất trong đó là phải giữ cân bằng, tức là phải bảo đảm dã tính và mức độ thân thiện của linh thú nằm trong phạm vi hợp lý, không thể quá mức thân thiết với Nhân tộc làm giảm đi tính công kích, càng không thể khiến cho dã tính khó thuần, dẫn tới nó công kích chủ nhân.
Trong sách lại căn cứ vào các loại linh thú khác nhau để tiến hành phân chia thuộc tính của nó, khoanh vùng quy tắc ăn uống cơ bản của các linh thú thuộc tính lớn.
Phân chia này thật ra cũng tương tự với phân chia thuộc tính linh lực của tu sĩ Nhân tộc, tuy nhiên bởi vì huyết mạch của linh thú bình thường đều tương đối thuần túy, nên thường chỉ có một thuộc tính.
Ví dụ như, phần lớn sói xanh thuộc tính Phong, am hiểu tốc độ, chủ yếu công kích bằng lưỡi đao gió. Phần lớn gấu đen thuộc tính Kim, am hiểu phá giáp, đều công kích bằng cách dùng trảo xé rách.
Hỏa Sàm Nhi rất rõ ràng là thuộc tính Hỏa, nhưng chắc hẳn còn có chỗ nào đó đặc biệt nữa.
Sau khi Viên Minh xem xong "Cẩm Nang Nuôi Linh Thú Căn Bản", đứng dậy trả quyển sách lại vị trí cũ, lại lựa chọn mấy quyển sách liên quan từ trên giá sách xuống, bắt đầu lật xem từng trang.
Sau khoảng hai canh giờ, hắn đã lật xem xong gần một nửa sách liên quan tới linh thú trên giá sách.
Sau khi phát hiện nội trung trong mấy quyển sau lặp lại tới mười ba, mười bốn lần, Viên Minh không định tiếp tục lật xem những quyển sách khác nữa, nội dung không cần dùng tiền có thể xem cũng chỉ có vậy.
Tuy nhiên với năng lực đã gặp qua là không quên được của hắn, thông qua những ghi chép khác nhau để kết hợp với hiểu biết không tính là quá tệ của hắn về phương diện, đã khiến hắn có hiểu tương đối toàn diện về đạo ngự thú và tình hình linh thú, cũng đủ cho hắn bây giờ rồi.