Quy Tàng Các ở vào khu vực trung bộ của tông môn, giữa những dãy kiến trúc hình tròn ở bậc thang thứ hai kia.
Chờ Viên Minh tìm đến Quy Tàng Các thì trời đã tối.
Hắn lập tức đi về phía trong cửa điện, vừa muốn bước qua ngưỡng cửa, lại đụng phải một người từ phía trước đi tới.
Ánh mắt hai người vừa gặp nhau, lập tức cùng đứng lại, tiếp theo trong mắt đều hiện lên vẻ kinh ngạc.
- Ơ, Viên Minh...
- Triệu Đồng sư huynh.
Người từ bên trong cửa đi ra không phải ai khác, chính là Triệu Đồng quanh năm buôn bán ở trong Cáp Mô Cốc.
Viên Minh quan sát Triệu Đồng từ trên xuống dưới, thấy trong ngực hắn nhét mấy quyển sách, hình như mới mượn từ trong Quy Tàng Các ra.
- Sao ngươi ở chỗ này?
Triệu Đồng liếc nhìn trang phục trên người Viên Minh, vừa vui mừng kinh ngạc, cũng cảm thấy khó hiểu.
- Chuyện này nói ra rất dài dòng...
Viên Minh nhất thời cũng không biết nên nói bắt đầu từ đâu.
- Không vội, chúng ta tìm một chỗ, ngươi nói rõ ràng cho ta nghe.
Triệu Đồng càng tò mò hơn.
- Nhưng ta còn có việc, muốn đi Quy Tàng Các mượn một ít sách.
Viên Minh có vẻ khó xử.
- Mượn sách, ngươi đã chuẩn bị đủ giá trị cống hiến chưa?
Triệu Đồng hỏi.
- Ta mới nhập môn, phải chờ tới cuối tháng mới có khả năng nhận được giá trị cống hiến của tông môn. Nhưng ta có nhiệm vụ của Hành Chấp Đường trong người, cần tìm đọc tài liệu liên quan, muốn qua hỏi xem có thể dàn xếp được không.
Viên Minh nói.
- Vậy thì không được rồi, ngươi còn không có giá trị cống hiến, ngay cả cửa của Quy Tàng Các còn không thể vào được, ai dàn xếp cho ngươi? Hay là ngươi thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ta trước, ta sẽ nghĩ cách thay ngươi.
Triệu Đồng nói xong, lập tức kéo Viên Minh đi tới một cái đình với tạo hình kỳ lạ cách đó không xa và ngồi xuống.
Viên Minh bất đắc dĩ, đành phải từ những gì mình trải qua trong thời gian qua, nhặt những gì có thể nói để kể cho Triệu Đồng nghe.
- Ta nói này, thằng nhóc ngươi đúng là gặp may, có thể vượt qua Phi Mao thú nô trở thành đệ tử ký danh, ta không nói khoa trương, từ khi ta nhập môn đến bây giờ cũng chỉ gặp qua một mình ngươi đấy.
Triệu Đồng nghe xong, trên gương mặt đầy vẻ khó tin.
- Coi như trong cái rủi có cái may.
Viên Minh cười gượng nói.
Hắn nói xong, nhìn chằm chằm vào chữ trên ngực áo của Triệu Đồng, trong mắt không khỏi lộ vẻ kỳ quái.
Thường ngày, Triệu Đồng ở Cáp Mô Cốc luôn mặc trang phục bình thường, ít nhất Viên Minh chưa từng thấy hắn mặc trang phục đệ tử của Bích La Động. Hôm nay vừa gặp, mới phát hiện hắn không ngờ mặc trang phục đệ tử ký danh của Luật Quy Đường.
- Triệu sư huynh là đệ tử của Luật Quy Đường?
Viên Minh hỏi.
Triệu Đồng cúi đầu liếc nhìn áo ngực của mình, hỏi:
- Sao hả, chuyện này rất kỳ lạ sao?
- Ngươi là một đệ tử của Luật Quy Đường, sao có thể chạy tới Cáp Mô Cốc làm chuyện buôn bán được?
Viên Minh hơi kỳ quái hỏi.
- Khụ, ngươi đừng hiểu nhầm, ta là quang minh chính đại nhận nhiệm vụ của Hành Chấp Đường, thật ra không có gì kỳ quái hết.
Vẻ mặt Triệu Đồng thoáng xấu hổ, ho nhẹ một tiếng, nói với vẻ có lệ.
Viên Minh nhìn chằm chằm vào hắn không nói gì, nhưng trên mặt hoàn toàn là vẻ mặt "Ngươi xem ta là kẻ ngốc sao".
- Được rồi, đệ tử của Luật Quy Đường bình thường chắc chắn sẽ không đi làm loại nhiệm vụ thù lao thấp lại không được cám ơn này. Ta thật sự không muốn ở trong Luật Quy Đường, mới đi tới Cáp Mô Cốc tránh bị quấy rầy, ở đó đọc sách, sẽ không có ai làm phiền.
Triệu Đồng lắc quyển sách trong tay.
Viên Minh nghe vậy, lại liếc nhìn sách trong tay Triệu Đồng.
Kết quả vừa nhìn, thấy trên bìa sách của quyển ngoài cùng không ngờ là bốn chữ Trung Nguyên viết Kim Thư Dục Nghiệt, nhìn thế nào cũng không giống như sách đứng đắn gì đó.
- Nếu ngươi không muốn ở trong Luật Quy Đường, tại sao trước đây còn muốn gia nhập Luật Quy Đường?
Viên Minh thu hồi ánh mắt, hỏi.
- Trong thiên hạ vốn ít người có linh căn tốt, phần lớn vẫn là tán tu. Có thể vào tông môn đã là được ông trời quan tâm, đương nhiên được phân đến đường nào thì ở đường đó.
Triệu Đồng trừng mắt với hắn, nói.
Viên Minh nghe vậy thì khẽ gật đầu, xem như tiếp nhận đáp án này.
- Đúng rồi, ngươi tới Quy Tàng Các muốn mượn sách gì?
Triệu Đồng đổi đề tài, hỏi.
- Về phương diện nuôi dưỡng và đào tạo linh thú.
Viên Minh nói.
- Ngươi là một đệ tử của Hỏa Luyện Đường, không cố gắng rèn sắt, đi nghiên cứu nuôi dưỡng và đào tạo linh thú làm gì? Chẳng phải còn không làm việc đàng hoàng hơn ta sao?