Tiên Giả

Chương 137: Thân thiết (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Được.

Viên Minh ngồi xuống.

Kim Tình Điêu khẽ kêu một tiếng, lông chim ỏ xung quanh Viên Minh đột nhiên được dựng thẳng, chắn trước người hắn, khí lưu thổi tới lập tức được cản đi hơn nửa.

- Ơ, tuy Kim Tình Điêu này bị ta thu phục, nhưng tính tình vẫn luôn cao ngạo, cực ít khi thân thiết người khác. Nhưng xem ra, nó hình như rất thích Viên sư đệ ngươi, đúng là rất hiếm thấy đấy.

Trên mặt Lam Kha lộ vẻ kinh ngạc.

- Viên mỗ từ nhỏ đã được động vật yêu thích, có thể là do nguyên nhân này.

Viên Minh cũng chẳng biết tại sao lại như vậy, soạn ra một lý do vớ vẩn cho qua chuyện.

- Trên đời còn có năng lực lạ thường như vậy sao? Nếu thật là vậy, Viên sư đệ ngươi đúng là một nhân tài tu luyện Ngự Thú Thuật.

Lam Kha vẫn kinh ngạc không hiểu, nói.

- Ngự Thú Thuật của tông môn, đệ tử khác ngoài Ngự Thú Đường cũng có thể học được sao?

Viên Minh hỏi.

- Đương nhiên là được rồi, trong tông môn có rất nhiều Ngự Thú Thuật, chỉ cần là đệ tử của Bích La Động đều có thể học được, cũng có thể tiến hành mượn đọc từ Quy Tàng Các. Chỉ là sách cổ trong Quy Tàng Các tương đối pha tạp, không thành hệ thống, thậm chí trong đó có khả năng tồn tại một vài sai lầm, cần phải tự mình phân biệt, muốn học được bí pháp ngự thú chính thống của tông môn lại phải đi tới Ngự Thú Đường. Tuy nhiên không phải đệ tử Ngự Thú Đường tới nghe, cần phải có lý do rõ ràng.

Lam Kha vừa cười vừa nói.

- Ồ, vậy cần phải có lý do gì?

Tim Viên Minh đập thình thịch, hỏi.

- Bình thường nhất, không phải là đệ tử của Ngự Thú Đường nhận nhiệm vụ liên quan tới ngự thú ở Hành Chấp Đường, đương nhiên có thể tới học tập. Ngoài ra, được trưởng lão hoặc là động chủ phân phó, cũng có thể tới.

Lam Kha hình như không có ấn tượng xấu về Viên Minh, hắn có hỏi chắc chắn sẽ trả lời.

Viên Minh dường như suy nghĩ tới điều gì, khẽ gật đầu.

...

Qua một canh giờ sau, đoàn người bay qua khoảng trăm dặm, đi tới một chỗ dãy núi màu xám tro.

Ở đây, các tảng đá sắc nhọn nằm rải rác khắp nơi trên mặt đất giống như nanh sói vậy, trong không trung hiện ra vẻ u ám dày đặc, lại không hề có cảm giác sẽ mưa, không khí khô nóng, đầy mùi lưu hoàng khó ngửi.

Tất cả nguồn gốc của mùi này là từ một ngọn núi lửa rất lớn ở trung tâm của dãy núi, ngọn núi này cao lớn khác thường, gần như đâm vào trong mây, thân núi khổng lồ tạo thành cái bóng đen chiếu xuống dưới, khiến người ta bất giác cảm thấy kính sợ.

Luc này, miệng núi lửa vẫn phát ra những tiếng ầm ầm vang dội, phun ra khói đặc cuồn cuộn.

- Đây là Tháp Lý Hỏa Sơn.

Trong lòng Viên Minh thầm nghĩ, ánh mắt do dự quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Căn cứ theo nhiệm vụ giới thiệu, Hỏa Phác Ngọc sinh ra từ nham thạch nóng chảy dưới lòng đất, sẽ theo núi lửa phun trào để đi tới mặt đất. Đám người bọn họ cần phải tìm nó ở trong dung nham đã nguội.

Đương nhiên, tìm kiếm Hỏa Phác Ngọc ở trong dung nham chưa đông cứng sẽ dễ dàng hơn, điều kiện trước tiên là có thể chịu được nhiệt độ cao của nham thạch nóng chảy.

- Vào mùa này chính là thời kỳ Hỏa Nham Xà hoạt động mạnh, mọi người hành sự cần phải cẩn thận. Để nâng cao hiệu suất, chúng ta cứ dựa theo thương lượng trước đó, chia ra làm hai đội. Ta và A Cổ Lạp, Viên Minh một đội, hai sư đệ Xích Thuật và Mộc Ly một đội. Mọi người có ý kiến gì không?

Lam Kha nói.

Những người khác đều lắc đầu, biểu thị không có ý kiến.

Vào lúc này, từ miệng núi lửa liên tục truyền tới tiếng nổ giống như tiếng sấm. Mặt đất gần đó chấn động mạnh, một cột lửa nham thạch nóng chảy đỏ ngầu từ trong đó phun trào, sau đó chảy xuống dưới chân núi.

Đám người Viên Minh đứng cách miệng núi lửa khá xa, mặt đất dưới chân vẫn ầm ầm chấn động, giống như địa chấn vậy.

- Núi lửa phun trào! Quá tốt rồi, nhất định là có Hỏa Phác Ngọc mới tuôn ra. Lần này có lẽ có thể kiếm lớn rồi!

Mộc Ly hưng phấn kêu lên một tiếng, chạy về phía nham thạch nóng chảy.

Xích Thuật đuổi theo, cảnh giác nhìn lướt qua xung quanh.

- Chúng ta cũng đi thôi. Tiếp theo, hai sư đệ chịu trách nhiệm đề phòng Hỏa Nham Xà, ta phát động Kim Tình Điêu tìm kiếm Hỏa Phác Ngọc, thu hoạch sẽ chia theo tỷ lệ bốn, ba, ba, các ngươi thấy thế nào?

Lam Kha nói.

- Không thành vấn đề.

Viên Minh gật đầu.

Có thể có ba phần thu vào, hắn đã rất hài lòng rồi.

A Cổ Lạp nhíu mày, hình như có chút bất mãn, nhưng không nói gì thêm.

Ba người bắt đầu đi tới gần miệng núi lửa, phương hướng có khác với hai người Xích Thuật, rất nhanh đã tới gần miệng núi lửa.

Ba người dừng lại cách khu vực dung nham núi lửa khoảng trăm trượng, nhiệt độ ở đây đã cao đến mức khoa trương, không khí hít vào phổi cũng nóng tan, ngũ tạng lục phủ đau rát.

A Cổ Lạp lấy ra một phù phục màu lam dán ở trên ngực, bên ngoài thân lập tức hiện ra một ánh sáng màu xanh lam giống như màn nước, gương mặt bị hun đỏ nhanh chóng khôi phục giống như lúc ban đầu.

Lam Kha cũng lấy ra một miếng ngọc bội xanh lam treo ở trên thắt lưng, trên ngọc bội sáng lên một quầng sáng màu xanh lam, bảo vệ cơ thể của hắn.

Viên Minh không có bảo vật và thủ đoạn của hai người, chỉ có thể lặng lẽ vận dụng Cửu Nguyên Quyết chống đỡ hơi nóng hừng hực xung quanh.

Cảm giác mát lạnh từ trong đan điền bốc lên, tràn ngập khắp toàn thân, cảm giác bị thiêu đốt lập tức giảm xuống vài phần.

- Viên sư đệ không chuẩn bị thủ đoạn chống đỡ với nhiệt độ cao à? Chuyện tìm kiếm Hỏa Phác Ngọc không phải nhất thời là có thể hoàn thành, chỉ dựa vào vận dụng pháp lực hộ thể sẽ không kiên trì được bao lâu đâu.

Lam Kha thấy vậy thì nhíu mày, nói.

- Không sao, ta sẽ kiên trì.

Viên Minh lắc đầu nói.

- Vậy Viên sư đệ ngươi lượng sức mà rời đi, lúc không nhịn được nhớ nói một tiếng, đừng miễn cưỡng.

Lam Kha nhắc nhở một câu, sau đó bước về phía trước.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️