Tiên Giả

Chương 136: Thân thiết (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Trần Uyển sư tỷ, Viên Minh này có vấn đề gì sao?

Thiếu phụ xinh đẹp thấy vẻ mặt Trần Uyển thay đổi, khẽ hỏi.

- Không, ta chỉ đang xúc động khi thấy Viên Minh sư đệ tiến bộ rất nhanh, chắc hẳn bình thường tu luyện rất chăm chỉ.

Trần Uyển cười nói.

- Trần Uyển sư muội ngươi có quen biết với Viên Minh à?

Trong mắt thiếu phụ xinh đẹp lộ vẻ bất ngờ.

- Không tính là quen biết. Viên sư đệ là xuất thân Phi Mao thú nô.

Trần Uyển giật mình, buột miệng nói.

Thiếu phụ xinh đẹp có phần kinh ngạc. Bích La Động có rất nhiều Phi Mao thú nô, nhưng rất ít người có thể rời khỏi thân phận thú nô, trở thành đệ tử ký danh.

Tuy nhiên, phàm là người có thể từ trong Phi Mao thú nô bò lên, đều không phải là kẻ đầu đường xó chợ. Đệ tử của Ngự Thú Đường bọn họ có ấn tượng sâu nhất là Mã Tinh Không bây giờ đã leo lên đầu bảng treo thưởng. Ban đầu hắn từ Phi Mao thú nô thăng cấp, sau khi bước vào Ngự Thú Đường, tu vi đột nhiên tăng mạnh, còn trong thời gian cực ngắn nắm giữ được Ngự Thú Thuật, thần phục rất nhiều linh thú lợi hại.

Nếu không phải sau đó hắn trốn đi, bây giờ Bích La Động rất có khả năng xuất hiện thêm một trưởng lão Trúc Cơ kỳ.

- Lam Kha sư muội, trong nhiệm vụ lần này, ngươi có thể chiếu cố Viên Minh này một chút được không? Hắn do sư tôn đích thân dẫn về tông môn. Sư tôn dặn ta chiếu cố hắn, đừng để cho hắn mất mạng trong khi làm nhiệm vụ.

Trần Uyển suy nghĩ một lát, sau đó nói như thế.

Thiếu phụ xinh đẹp nghe vậy thì sửng sốt, trong lòng càng coi trọng Viên Minh hơn, gật đầu nói:

- Được, ta sẽ chiếu cố tới hắn.

Hai nàng nói chuyện phiếm thêm vài câu, lúc này mới chia tay.

...

Viên Minh nhanh chóng đi tới chỗ sơn môn. Những người khác còn chưa tới, hắn lại tìm chỗ chỗ gần đó và ngồi xuống khoanh chân, chờ đợi.

Hắn không chờ quá lâu, đám người thiếu phụ xinh đẹp đã nhanh chóng lần lượt đi tới.

Viên Minh phát hiện, bên thắt lưng ba người nam tử vạm vỡ da đen, thanh niên mắt tam giác, A Cổ Lạp đều có thêm một túi linh thú màu trắng, phía trên thêu ký hiệu của Ngự Thú Đường.

- Người đến đông đủ rồi, chúng ta chuẩn bị đi thôi!

Thiếu phụ xinh đẹp nhìn Viên Minh khẽ gật đầu, sau đó nói.

Bích La Động quản lý đệ tử rất nghiêm khắc, bất kỳ kẻ nào muốn rời đi, đều phải đăng ký ở lối vào sơn môn, hơn nữa cần phải có lý do hợp lý.

Đám người Viên Minh ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, lý do hợp lý, sau khi đăng ký tên họ, rất nhanh đã đi tới ngoài tông môn.

Thiếu phụ xinh đẹp vỗ một cái vào túi linh thú bên thắt lưng, một bóng xám từ trong đó bay ra, sau khi xoay quanh trên không trung vài vòng mới hạ xuống. Đó lại là một con phi cầm màu xám lớn một cách thần kỳ.

Hai cánh của nó phải rộng chừng hai trượng, cơ thể béo tốt, đầu có vẻ rất nhỏ, mặt bẹp khác thường, giống như một con cú mèo, trông hơi xấu xí, điểm duy nhất đáng chú ý là hai con mắt màu vàng sáng như ngọn đèn.

- Đây là Kim Tình Điêu!

Nam tử vạm vỡ da đen kinh ngạc kêu lên.

Viên Minh nhìn về phía nam tử vạm vỡ. Vừa rồi lúc đăng ký tên họ, hắn đã biết rõ ràng tên họ và thân phận người khác.

Nam tử vạm vỡ da đen tên là Mộc Ly, là đệ tử của Luyện Lư Đường, thanh niên mắt tam giác là Xích Thuật, môn hạ của Luật Quy Đường, thiếu phụ xinh đẹp tên là Lam Kha, chính là đệ tử Ngự Thú Đường.

- Lúc trước ta đã nghe nói Lam Kha sư tỷ một mình thu phục một con linh thú, không ngờ là Kim Tình Điêu, chúc mừng!

Xích Thuật đứng bên cạnh vốn trước sau chưa từng lên tiếng cũng mở miệng, trong giọng nói lộ rõ sự hâm mộ.

Kim Tình Điêu là một loại phi cầm hung thú đặc biệt của Thập Vạn Đại Sơn, tuy lực chiến đấu không mạnh nhưng tốc độ bay rất nhanh, khả năng chịu đựng cũng tốt, tuyệt hơn là thị lực của nó rất tốt, có thể nhìn thấy tình hình ở ngoài vài dặm, bất kể là dùng để đi đường hay điều tra đều là lựa chọn tốt nhất.

Chỉ tiếc tính tình của Kim Tình Điêu quyết liệt, thà chết chứ không chịu khuất phục, rất khó thần phục. Cả Bích La Động cũng không mấy con linh thú Kim Tình Điêu, Xích Thuật mới có thể hâm mộ như vậy.

- Xích Thuật sư đệ quá khen, ta cũng may mắn mới thành công thôi.

Lam Kha khiêm tốn cười nói, nhưng trong nụ cười kèm theo chút cao ngạo không che giấu được, rõ ràng rất đắc ý khi thu phục được con linh thú này.

Viên Minh cảm thấy rất hứng thú về ngự thú, tò mò quan sát Kim Tình Điêu.

Kim Tình Điêu hình như phát hiện ra ánh mắt của Viên Minh, nhìn lại.

- Cô...

Con điêu này phát ra một tiếng kêu khẽ.

Viên Minh sửng sốt. Chẳng biết tại sao, hắn từ trong tiếng kêu của Kim Tình Điêu cảm giác có chút thân cận.

- Hỏa Điêu của tam động chủ khá thân thiết với ta, con Kim Tình Điêu này hình như cũng không ghét ta. Chẳng lẽ ta có tính chất đặc biệt thân thiết với động vật? Vì sao trước đây những hung thú trong Thập Vạn Đại Sơn không có cảm giác này.

Hắn giống như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, không hiểu nổi.

- Thời gian không còn sớm nữa, còn nói chuyện tiếp, sợ rằng sẽ lỡ nhiệm vụ mất. Chúng ta lên đường thôi.

Lam Kha nhảy lên trên lưng Kim Tình Điêu.

Viên Minh nghe vậy, cũng nhảy lên.

Lưng của Kim Tình Điêu rộng lớn, hai người đứng vẫn rất rộng rãi.

Con điêu này phát ra một tiếng kêu chói tai, vỗ hai cánh dễ dàng chở theo hai người lao thẳng về phía chân trời.

Ba người Mộc Ly cũng triệu hồi ra linh thú thuê được. Đó là ba con hạc trắng có kích thước nhỏ hơn Kim Tình Điêu nhiều, nhưng thừa sức chở bọn họ đuổi theo.

Kim Tình Điêu có tốc độ rất nhanh, tất cả mọi thứ xung quanh nhanh chóng lùi về phía sau, sơn môn của Bích La Động nhanh chóng bị ném lại phía xa, biến thành một điểm đen nhỏ.

Viên Minh nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cũng âm thầm hâm mộ.

Nếu hắn có một con linh thú như thế, sau này bất kể là chấp hành nhiệm vụ của tông môn, hay làm chuyện khác đều sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Chỉ tiếc, hắn bước vào Bích La Động mới nửa tháng, đừng nói là Ngự Thú Thuật nòng cốt của Bích La Động, cho dù là Khu Vật Thuật cũng không thể đổi được.

- Viên sư đệ, ngươi tốt nhất nên nằm sấp người xuống. Kim Tình Điêu có tốc độ bay nhanh, đừng để gió thổi bay xuống đấy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️