- Không sao, ta đúng lúc đi Luyện Lư Đường mua vài món đồ, đám người Mộc Ly cũng phải đi thuê tiên hạc để đi đường nữa. Chúng ta giải tán trước, một khắc sau tập hợp ở sơn môn gần đây.
Thiếu phụ xinh đẹp sửng sốt, sau đó mở miệng nói.
- Thuê tiên hạc? Chúng ta sẽ ngồi bay hạc đi tới Tháp Lý Hỏa Sơn à?
Viên Minh hỏi.
- Tất nhiên rồi, Tháp Lý Hỏa Sơn cách tông môn chừng trăm dặm, dựa vào hai chân chạy thì phải đi tới bao giờ?
Thiếu phụ xinh đẹp nói.
Viên Minh lộ vẻ khó xử, hắn vừa mới nhập môn, chỉ có hai bàn tay trắng, giá trị cống hiến cũng không có nửa điểm, không có khả năng thuê linh thú.
- Viên sư đệ không cần phải lo lắng. Lát nữa ngươi ngồi chung với ta.
Thiếu phụ xinh đẹp nhìn ra sự quẫn bách của Viên Minh, nói.
- Đa tạ sư tỷ.
Viên Minh thở phào nhẹ nhõm, chắp tay nói cám ơn.
- Chuyện nhỏ thôi.
Thiếu phụ xinh đẹp lắc đầu.
Viên Minh nhìn những người khác khẽ gật đầu, sau đó bước nhanh về phía Hỏa Luyện Đường.
Hắn chạy chậm suốt đoạn đường, rất nhanh đã trở lại nơi ở, lấy ra một bọc quần áo màu xám từ dưới đệm.
Trong đó có hai tấm da thú Phi Mao vượn trắng và cóc đen. Đây là lần đầu tiên hắn chấp hành nhiệm vụ tông môn, không thể xảy ra sơ suất, mang theo hai tấm da thú Phi Mao để đề phòng biến cố xảy ra.
Tuy hắn đã không còn là Phi Mao thú nô, nhưng ngoại trừ Thanh Ngư Kiếm và Mộc Thứ Thuật ra, trước mắt hắn không thủ đoạn công kích tự bảo vệ mình nào tốt, hóa thân thành vượn trắng sẽ nâng cao chiến lực, có lẽ sẽ phát huy tác dụng không nhỏ vào thời điểm quan trọng nào đó.
Viên Minh nhét bọc quần áo vào trong ngực, quay về theo đường cũ, bước nhanh về phía sơn môn.
...
Đại điện Luyện Lư Đường.
Ở đây bố trí không khác Hành Chấp Đường lắm, phía trước là một bàn đá dài, bên trong có bốn năm đệ tử Luyện Lư Đường đang ngồi. Phía sau bọn họ là từng kệ tủ bằng đá với ánh sáng màu xám trắng, cao một trượng, phía trên bày đầy bình ngọc các màu các kích thước.
Mùi thuốc tràn ngập cả đại điện, chỉ cần đi đến đây, sẽ cảm thấy tinh thần phấn chấn hơn nhiều.
- Ta cần một lọ Thủy Trạch Đan.
Thiếu phụ xinh đẹp đi tới trước một người thanh niên mập lùn, nói.
- Mười điểm giá trị cống hiến.
Người thanh niên mập lùn liếc mắt nhìn thiếu phụ, nói.
Thiếu phụ xinh đẹp rõ ràng đã biết rõ giá của đan dược này, trực tiếp lấy ra minh bài thân phận và đưa tới.
Người thanh niên mập lùn lấy ra một miếng ngọc phù màu trắng, điểm nhẹ vào minh bài thân phận của thiếu phụ, trong minh bài chảy ra một tia sáng trắng, tiến vào trong ngọc phù màu trắng.
- Chờ lát, ta đi lấy đan dược.
Người thanh niên mập lùn nói một tiếng, sau đó xoay người đi về phía tủ quầy đằng sau.
- Lam Kha sư muội, đã một thời gian không gặp rồi.
Một nữ tử mặc váy màu đỏ đi tới, đó là Trần Uyển.
- Trần Uyển sư tỷ, ngươi cũng tới mua đan dược à?
Thiếu phụ xinh đẹp nhìn thấy Trần Uyển, vui mừng kinh ngạc bước tới đón.
Thiếu phụ này rõ ràng lớn tuổi hơn, nhưng ở trước mặt Trần Uyển vẫn lộ ra vẻ cung kính, giống như nàng mới là người nhỏ tuổi hơn vậy.
- Ta đặc biệt ghé thăm ngươi không được sao?
Trần Uyển vừa cười vừa nói, kéo tay của thiếu phụ xinh đẹp lại.
- Sư tỷ thăng cấp đệ tử nội môn, mỗi ngày đều bận trăm công nghìn việc, sư muội cũng không dám có hy vọng xa vời này.
Thiếu phụ xinh đẹp hé miệng cười.
- Ta nhận lệnh của gia sư tới Luyện Lư Đường làm chút chuyện.
Trần Uyển vừa cười vừa nói.
- Có cần giúp gì không? Ta vẫn tính là quen biết với mấy vị chấp sự ở Luyện Lư Đường.
Ánh mắt của thiếu phụ xinh đẹp nhất thời chuyển động, lập tức nói.
Nàng là môn hạ của Ngự Thú Đường, không có thân phận bối cảnh gì, nhưng lòng dạ rất cao, vẫn luôn cố gắng luồn cúi phía trên, bình thường đối nhân xử thế khéo đưa đẩy, ở trong tông môn kết giao không ít người, nếu có thể thông qua chuyện này khiến cho tam động chủ nhớ mặt, sẽ có lợi cho sự phát triển sau này.
- Không cần, chỉ là một vài chuyện nhỏ thôi. Ta nghe được Lam Kha sư muội đang mua Thủy Trạch Đan, ngươi muốn đi làm nhiệm vụ thu thập Hỏa Phác Ngọc à?
Trần Uyển lắc đầu, chuyển đề tài hỏi.
Thiếu phụ xinh đẹp thất vọng nhưng không thể hiện ra mặt, vuốt ve vòng tay màu trắng bạc kia, nói:
- Đúng vậy, mấy ngày gần đây ta định tăng thêm một phù văn trên Ngân Xà Liên nhưng không đủ giá trị cống hiến, cần phải gom góp một ít.
Nói đến đây, trong đầu nàng đột nhiên hiện ra bóng dáng của Viên Minh.
- Lại nói tiếp, Trần Uyển sư tỷ, có phải Hỏa Luyện Đường các ngươi có một đệ tử trẻ tuổi xuất thên Trung Nguyên, tên là Viên Minh mới tới không?
Thiếu phụ xinh đẹp hỏi.
- Viên Minh? Đúng là có một người như thế. Ngươi nghe nói qua về hắn à?
Trần Uyển sửng sốt gật đầu.
- Ta triệu tập một đội ngũ đi làm nhiệm vụ thu thập Hỏa Phác Ngọc. Viên Minh lại ở trong đó. Thực lực của người này không tệ, giao đấu mấy chiêu với A Cổ Lạp, không ngờ lại chiếm thượng phong.
Thiếu phụ xinh đẹp nói.
- Phải vậy không?
Trên mặt Trần Uyển thoáng kinh ngạc.
A Cổ Lạp là đệ tử thâm niên trong Hỏa Luyện Đường, thiên phú ở phương diện luyện khí không tốt, tu vi lại không kém, đã đạt tới Luyện Khí tầng sáu, không ngờ cuối cùng lại không địch nổi Viên Minh vừa gia nhập tông môn.
Nàng nhớ thời điểm lúc đầu làm nhiệm vụ thí luyện, Viên Minh mới là Luyện Khí tầng bốn, lại chỉ là một Phi Mao thú nô. Lúc này mới mấy tháng ngắn ngủi, tu vi của hắn lại tăng lên à?
- Chẳng lẽ người này có thiên phú hơn người, lúc này mới được sư tôn đích thân dẫn theo hắn nhập môn?
Trong lòng Trần Uyển thầm nghĩ.