- Này, ngươi tới đây một chút.
- A Cổ Lạp sư huynh, còn có chuyện gì sao?
Hắn xoay người lại.
Ở trong phòng rèn đúc một buổi sáng, hắn đã biết tên của mấy người này. Người thanh niên đầu trọc tên là A Cổ Lạp, nữ đệ tử mặt tròn kia tên là Kỳ Kỳ Cách.
- Ngươi tên là Viên Minh đúng không? Sau này mỗi ngày làm việc xong, ngươi quét dọn phòng rèn đúc xong hẵng trở về.
A Cổ Lạp chỉ vào các nơi trong phòng rèn đúc, vênh mặt hất hàm ra lệnh.
Viên Minh nhìn A Cổ Lạp, không nói gì.
Hắn đã tới Hỏa Phường một thời gian, không phải hoàn toàn không biết gì về tình huống ở đây. Trong các phòng rèn đúc khác, các tác quét dọn mỗi ngày đều do những người khác ngoài đệ tử đúc rèn cùng nhau hoàn thành, A Cổ Lạp bảo một mình hắn chịu trách nhiệm, rõ ràng là có ý gây khó dễ.
- Thế nào, ngươi có ý kiến à?
A Cổ Lạp đứng lên, nắm hai bàn tay với nhau, phát ra tiếng xương rắc rắc.
Viên Minh mím môi, cầm lấy cái chổi trong góc phòng và bắt đầu quét dọn.
- Coi như ngươi thức thời.
A Cổ Lạp cười hì hì, vươn vai và xoay người đi ra ngoài.
Lệ Nạp theo đó rời đi, Kỳ Kỳ Cách kia do dự một lát, sau đó cũng rời khỏi phòng đúc rèn.
Viên Minh tốn gần nửa canh giờ mới quét dọn phòng sạch sẽ.
Hắn gõ khoáng thạch cả một buổi sáng, thể lực tiêu hao quá nhiều, vừa cực khổ quét dọn phòng rèn đúc, khiến lưng mỏi eo đau.
Hắn tự hỏi, nếu mình thật sự muốn đánh nhau với tên đầu trọc kia, đối phương chưa chắc có thể đòi được lợi ích gì, mình mới đến, cũng không muốn chọc ra rắc rối gì, vẫn khiêm tốn một chút thì tốt hơn.
Lúc này, trong phòng không có người, Viên Minh đóng cửa lớn, ngồi xuống khoanh chân, vận chuyển Cửu Nguyên Quyết.
Cửu Nguyên Quyết có tác dụng khôi phục thể lực nhanh chóng, những mệt nhọc do vung búa dồn lại rất nhanh đã biến mất, lực lượng lại trở về trên người hắn.
- Cửu Nguyên Quyết này đúng là huyền diệu, không biết nó có thuộc tính gì? Năng lực khôi phục mạnh như vậy, chẳng lẽ là thuộc tính Mộc hoặc thuộc tính Thủy.
Viên Minh hoạt động cơ thể và đứng lên.
Tu sĩ có linh căn phân chia thuộc tính, công pháp cũng giống như vậy. Trên Cửu Nguyên Quyết không ghi chú rõ là loại thuộc tính nào. Tu vi của hắn còn thấp, không có cách nào dựa vào bản thân thể nghiệm và quan sát.
Tuy nhiên thuộc tính ngũ hành có đặc điểm riêng, Kim và Hỏa thiên về tấn công, Thổ thiên về phòng thủ, Mộc và Thủy thiên về khôi phục. Dựa theo hiệu quả của Cửu Nguyên Quyết để suy đoán, tám phần là thuộc về một trong hai thuộc tính Mộc, Thủy.
Viên Minh lắc đầu, không lại suy nghĩ về chuyện này nữa, bước ra ngoài.
Hắn mới đi được hai bước, bước chân hắn đột nhiên dừng lại, trong mắt dâng lên tia sáng máu, một khí tức biến hoá kỳ lạ mạnh mẽ xuất hiện ở trên người hắn, lại là sát khí của Phi Mao Thuật phát tác. Sương mù màu đỏ trong thức hải ầm ầm phun ra như điên.
Viên Minh vội vàng ngồi xuống khoanh chân, lấy ra lư hương thần bí ôm vào trong lòng, đồng thời lặng lẽ vận chuyển Minh Nguyệt Quyết.
Nhiệt độ của lư hương cuồn cuộn truyền tới, cộng thêm hiệu quả của Minh Nguyệt Quyết, sau một hồi lâu mới ép xuống sát khí cắn trả.
Quần áo trên người Viên Minh ướt sũng mồ hôi, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, còn nhíu chặt chân mày.
Kịch độc trong cơ thể hắn đã giải, gần đây cũng không sử dụng Phi Mao Thuật nữa, tấm da vượn trắng kia cũng thường được đặt ở phía xa, nhưng sát khí vẫn liên tục cắn trả, đây đã là lần thứ ba xảy ra trong thời gian gần đây, không hề kém hơn lúc bị Hô Hỏa trưởng lão tính kế là mấy.
- Chẳng lẽ trong cơ thể ta vẫn còn Linh Tê Hương lưu lại?
Vẻ mặt Viên Minh khó coi.
Vào lúc này, từ bên ngoài truyền đến một loạt tiếng bước chân, nghe tiếng động hình như đang không ngừng tới gần chỗ này.
Viên Minh vội vàng cất lư hương, chống tay vào bệ đe sắt bên cạnh để đứng lên.
Một tiếng "keng" lớn vang lên!
Trong lúc hắn vội vàng, làm rơi cái búa trên đe sắt xuống đất.
- Ai?
Cửa phòng rèn đúc bất chợt bị đẩy ra, một bóng người sốt ruột lao vào. Lại là Trần Uyển.
- Trần sư tỷ, ngươi tới đây làm gì vậy?
Viên Minh đã bình tĩnh lại, cầm búa sắt trên mặt đất lấy, hỏi.
- Ngày hôm nay, Phương Cách bận việc, ta thay hắn đi kiểm tra Hỏa Phường, nhìn thấy phòng rèn đúc này đóng cửa nhưng không khóa, lại tới xem thử. Hỏa Phường đã hết giờ làm từ lâu, sao ngươi còn chưa rời đi?
Trần Uyển cảm thấy kỳ quái hỏi.
- Ta ở lại làm một số công việc quét dọn, thuận tiện tu luyện một lúc.
Viên Minh nửa thật nửa giả nói.
Ánh mắt Trần Uyển nhìn búa sắt trong tay Viên Minh, cùng với quần áo đẫm mồ hôi, trong mắt chợt lóe lên vẻ bừng tỉnh:
- Ngươi còn chưa từ bỏ, vẫn còn luyện tập vung búa à?
Sắc mặt Viên Minh đờ ra, nhưng không giải thích.
- Người Trung Nguyên có thể chất trời sinh yếu ớt, quả thật bất lợi trong việc học tập phương pháp luyện khí của Nam Cương. Nếu ngươi quả thật cảm thấy hứng thú đối với luyện khí, ta thật ra còn có biện pháp.
Trần Uyển hình như bị sự chịu khó của Viên Minh làm cho cảm động, chỉ thoáng trầm ngâm một lát lại nói.
Viên Minh có một chút dở khóc dở cười. Hắn vốn chỉ muốn lừa gạt Trần Uyển cho qua chuyện này, để tránh lộ ra chuyện mình bị Phi Mao Thuật cắn trả lại kéo theo lư hương thần bí, nhưng cho tới bây giờ, hắn đành phải tiếp lời của Trần Uyển nói:
- Vẫn mong Trần sư tỷ chỉ điểm.
- Ngươi đi tới Quy Tàng Các đổi lấy Khu Vật Thuật, có lẽ có khả năng xoay chuyển.
Trần Uyển nói.
- Khu Vật Thuật? Đó là một loại pháp thuật ngũ hành sao?
Viên Minh nhướng mày.
- Khu Vật Thuật không phải là pháp thuật ngũ hành, mà là một loại pháp thuật dùng pháp lực điều khiển vật thể, cũng là cơ sở điều khiển pháp khí. Nếu ngươi có thể luyện thành, có thể dùng thuật này trợ giúp vung búa, giảm bớt gánh vác cho cơ thể.
Trần Uyển nói.
Viên Minh nghe đến đó, chậm rãi gật đầu.
Hắn có thể tưởng tượng ra hiệu quả của Khu Vật Thuật, quả thật có thể trợ giúp hắn vung búa. Nhưng bây giờ hắn chỉ muốn tăng thêm tu vi, tinh tiến Minh Nguyệt Quyết, chống lại sát khí trong cơ thể. Hắn thật ra không mấy hứng thú với thuật luyện khí, hắn vốn chỉ mới vào tông môn, cần tạm thời thích ứng, đứng vững gót chân ở đây.
Tuy nhiên có cơ hội, hắn thật sự vẫn muốn học Khu Vật Thuật.
Thuật này có thể phát động pháp khí, Thanh Ngư Kiếm của hắn là món bán pháp khí, không biết Khu Vật Thuật có thể kích phát ra uy lực lớn hơn không?