Tiên Giả

Chương 130: Khu vật thuật (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Cái này thì ngươi yên tâm, mặc dù Viên Minh là người mới nhưng đã học thuộc quyển “Luyện Khí Cơ Yếu, nhận biết khoáng thạch không thành vấn đề.

Trần Uyển nói vậy.

- Ta không thể yên tâm được. Này, ngươi có nhận ra được những khoáng thạch này không?

Ô Nhật lườm Viên Minh, hất cằm chỉ vào kệ để đồ bên cạnh, phía trên đặt mười mấy loại khoáng thạch.

Viên Minh đảo mắt nhìn qua, lần lượt nói:

- Ô Thiết Thạch, Hỏa Phác Ngọc, Vọng Nguyệt Thiết, Côn Sơn Sa...

Ban đầu Ô Nhật còn có vài phần khinh thường Viên Minh, nhưng nghe một lúc, cuối cùng hơi xúc động.

Hôm nay, hắn chế luyện là một món ám khí có hình thù kỳ lạ, đều sử dụng nguyên liệu rất ít thấy, không ngờ Viên Minh mở miệng kể một hơi tên của những khoáng thạch này.

- ...Về phần loại cuối cùng này chắc là Âm Tủy Tinh.

Viên Minh nhìn về phía khối tinh thạch màu đen cuối cùng chỉ lớn bằng nắm tay, dừng lại một lát mới nói.

- Không sai, không ngờ ngươi nhận ra được vật ấy?

Trên mặt Ô Nhật lộ vẻ kinh ngạc.

Hôm qua, hắn mới nhận được Âm Tủy Tinh này. Đây là linh tài thiên môn vô cùng hiếm thấy, nếu không phải hắn mượn nhiệm vụ này, cũng sẽ không biết tới vật ấy.

- Ngẫu nhiên nhìn thấy ghi chép trên một quyển sách linh tài.

Viên Minh nói.

Hắn không phải nhìn thấy Âm Tủy Tinh này trên “Bách Thảo Tập, “Luyện Khí Cơ Yếu, mà theo giới thiệu trên Minh Nguyệt Quyết biết vật ấy ẩn chứa âm khí nồng đậm, là một loại linh tài cần thiết trong việc tu hành Minh Nguyệt Quyết sau này.

- Không sai, ta nhận người này.

Trên mặt Ô Nhật lộ vẻ tươi cười, xoay người nhìn Trần Uyển nói.

- Vậy ta lại giao người này cho ngươi.

Trần Uyển không ở lại nữa, xoay người rời đi.

- Ngươi tên là Viên Minh? Cố gắng làm việc ở chỗ ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi.

Ô Nhật nhìn về phía Viên Minh, cổ vũ.

- Vâng, vẫn mong Ô Nhật chiếu cố.

Viên Minh cung kính nói, duy trì thái độ khiêm tốn.

- Rất tốt, bắt đầu làm việc đi. Cụ thể làm gì thì nghe Lệ Nạp phân phó.

Ô Nhật rất hài lòng về thái độ của Viên Minh, chỉ vào nữ đệ tử lọc nguyên liệu cao gầy kia, sau đó tiếp tục đi rèn khối đúc.

- Lệ Nạp sư tỷ, xin phân phó.

Viên Minh đi tới gần nữ đệ tử cao gầy kia, nói.

- Ngươi đi đập vỡ mười khối Ô Thiết Thạch trước đã.

Lệ Nạp không hề ngước mắt lên, giọng điệu lãnh đạm nói.

Viên Minh nhíu mày, không biết mình chọc tới nữ tử này lúc nào.

Tuy nhiên hắn không để ý, lấy từ trên kệ để đồ ra mười khối Ô Thiết Thạch, cầm lấy một cái búa dùng để đập đá, ra sức đập lên trên.

Một tiếng “keng lớn vang lên, cây búa bắn ngược trở lại, năm ngón tay của hắn mơ hồ tê dại, Ô Thiết Thạch chỉ nứt ra một đường.

Trong mắt Viên Minh lộ vẻ kinh ngạc. Vừa rồi, Lệ Nạp và nữ đệ tử mặt tròn kia đập khoáng thạch, một búa đập xuống, khoáng thạch có thể trực tiếp vỡ thành mấy mảnh. Chẳng lẽ sức lực của hắn còn không bằng một nữ tử?

Trong lúc đang suy nghĩ, hơi thở của hắn bất chợt trở nên nặng nề, vung búa lại gõ, còn dùng lực mạnh hơn nhưng hiệu quả vẫn không tốt.

- Vận dụng pháp lực rót vào cái búa.

Một giọng nói mềm mỏng truyền đến, chính là thiếu nữ mặt tròn kia khẽ nhắc nhở.

Ánh mắt Viên Minh chuyển động, vận dụng pháp lực rót vào cái búa, dưới đáy đầu búa có ánh sáng nhạt lóe lên, hiện ra một hình vẽ kỳ lạ màu vàng nhạt, giống như hai vết rạn nứt giao nhau.

- Đây là cái gì?

Hắn âm thầm kinh ngạc, vung cây búa lên đánh lên trên Ô Thiết Thạch.

Một tiếng "keng" vang lên, tảng đá vừa rồi còn cứng rắn lạ thường đột nhiên trở nên yếu ớt, phát ra một tiếng rồi vỡ thành mấy mảnh.

- Đa tạ sư tỷ nhắc nhở.

Viên Minh vui mừng, nhìn về phía thiếu nữ mặt tròn nói lời cảm ơn.

Bích La Động lấy nhập môn trước sau để sắp xếp bối phận, tuy thiếu nữ mặt tròn này thoạt nhìn nhỏ hơn hắn, nhưng hắn vẫn phải gọi là sư tỷ.

Thiếu nữ mặt tròn nhất thời đỏ mặt, không lên tiếng trả lời, cúi đầu làm việc.

Viên Minh mỉm cười, tiếp tục nhìn sang Ô Thiết Thạch trước mắt.

Nắm giữ được điểm mấu chốt, hiệu suất hắn đập vụn đá tăng lên rất nhiều, vung cây búa lên ầm ầm đập nhanh xuống.

Mặc dù hắn không cách nào liên tục vung búa đánh một nghìn lần, nhưng đánh búa vào loại đá vụn nhỏ này vẫn còn thừa sức. Chẳng bao lâu, hắn đã giải quyết xong một giỏ nguyên liệu, giao đá vụn cho nữ đệ tử mặt tròn kia.

- Tiếp theo là Vọng Nguyệt Thiết.

Lệ Nạp đưa một cái giỏ tới cho Vọng Nguyệt Thiết.

Viên Minh giơ cái búa lên, tiếp tục làm việc.

Có Viên Minh gia nhập, công việc lọc nguyên liệu trở nên ngay ngắn rõ ràng, tốc độ Ô Nhật rèn đúc cũng theo đó mà nhanh hơn, không tới buổi trưa canh ba đã hoàn thành xong nhiệm vụ hôm nay.

- Rất tốt, nếu sau này có thể tiếp tục duy trì tốc độ này, cuối tháng các ngươi sẽ có thêm ba phần tiền công!

Ô Nhật rất hài lòng về tiến độ làm việc ngày hôm nay.

Trên đường đến đây, Trần Uyển đã nhắc, làm việc ở Hỏa Phường không phải là lao động nghĩa vụ, Bích La Động sẽ trả tiền công nhất định.

Chỉ là tiền công này đều trực tiếp chia cho Ô Nhật và đệ tử rèn, tiền công của người lọc nguyên liệu, nhóm lửa lại do đệ tử rèn phân phát hộ. Đây cũng là nguyên nhân dẫn đến đệ tử rèn tự cảm thấy mình tài trí hơn người.

- Cảm ơn Ô Nhật sư huynh!

Người thanh niên đầu trọc nói cám ơn cầu tiên, hai nữ tử lọc nguyên liệu phụ họa theo.

Viên Minh cũng mở miệng cảm ơn một tiếng.

Ô Nhật lại miễn cưỡng đáp lại mấy người vài câu, lúc này mới xoay người rời khỏi phòng rèn đúc.

Viên Minh đập khoáng thạch cả một buổi sáng, cánh tay đau nhức, đang muốn làm xong công việc thu dọn cuối cùng, sau đó quay về nơi ở nghỉ ngơi, phía sau đột nhiên truyền đến giọng nói của người thanh niên đầu trọc:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️