- Nhớ kỹ? Nói lại một lần về nơi sinh ra, đặc điểm và tính chất của Ổ Thiết Thạch!
Sắc mặt Phương Cách sa sầm xuống, giọng nói đột nhiên nghiêm nghị.
Hắn hỏi là xem thế nào, không phải nhớ chưa. Quyển “Luyện Khí Cơ Yếu là căn bản luyện khí của Hỏa Luyện Đường, nội dung vừa nhiều lại tạp, cho dù là đệ tử Hỏa Luyện Đường lâu năm cũng không dám nói đã nhớ kỹ một nửa nội dung.
Phương Cách là người quản lý chính ở Hỏa Phường, tính tình thận trọng, ghét nhất người nói năng tùy tiện, khoác lác khoe khoang.
- Ổ Thiết Thạch xuất hiện ở Hắc Phong Sơn Mạch nằm phía tây bắc Nam Cương, có tính chất âm hàn, độ dai tốt hơn, thích hợp để rèn các pháp khí như cung tiễn, nhuyễn tiên.
Viên Minh nghĩ một lát, đọc thuộc lòng ra nội dung liên quan tới Ổ Thiết Thạch.
Phương Cách thoáng đờ ra, sau đó tiếp tục nói:
- Toái Kim Ngọc.
- Toái Kim Ngọc xuất hiện ở Lưu Kim Hồ của Nam Cương, tính chất cực kỳ cứng rắn, thích hợp để rèn các loại pháp khí đao kiếm vân vân, nhưng vật ấy dễ dàng bị âm khí ăn mòn, cần phải cất giữ cẩn thận.
Viên Minh không hề nghĩ ngợi nói.
Lúc này không chỉ Phương Cách, những người khác cũng kinh ngạc.
Trần Uyển nhìn Viên Minh, trong mắt lóe lên sự khác thường.
Phương Cách lại hỏi thăm mấy loại linh tài khác, cùng với nhiệt độ lò lửa cần thiết khi bọn họ luyện, Viên Minh đều lần lượt trả lời chính xác không hề sai lầm.
- Xem ra ngươi thật sự nhớ kỹ. Rất tốt, từ hôm nay trở đi, ngươi qua làm công tác lọc nguyên liệu đi.
Phương Cách khẽ gật đầu, giọng điệu dịu đi nhiều.
- Vâng.
Viên Minh gật đầu đáp ứng.
Mấy nam đệ tử đứng ngoài xem nhìn thấy phản ứng của Viên Minh, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.
Bình thường việc lọc nguyên liệu đều do nữ đệ tử cơ bắp kém làm. Ở Hỏa Luyện Đường, nam đệ tử lọc nguyên liệu đều sẽ bị xem là tôm chân mềm, kẻ bất lực. Theo bọn họ thấy, Viên Minh thản nhiên tiếp nhận là biểu hiện không biết xấu hổ.
Viên Minh cũng biết nam đệ tử trong Hỏa Phường có suy nghĩ phiến diện về công việc lọc nguyên liệu, nhưng hắn không để ý, trong khoảng thời gian này hắn đã chậm rãi điều chỉnh tâm tính, dự định đầu tiên đứng vững chân trong các đệ tử ký danh trước lại nói sau.
- Ánh mắt các ngươi như vậy là sao? Công tác trong Hỏa Phường không phân cao thấp quý trọng hay thấp hèn. Xem ra những lời ta nói trước đây đều bị các ngươi xem thành gió thổi bên tai à?
Phương Cách đanh mặt nhìn về phía mấy người kia.
- Phương sư huynh nói phải, chúng ta vẫn luôn ghi nhớ lời sư huynh giáo huấn, không dám có suy nghĩ phiến diện.
- Đúng vậy, chúng ta cảm thấy Viên sư đệ có trí nhớ cực tốt, lại là người thông minh, rất thích hợp với công việc lọc nguyên liệu, sư huynh sắp xếp khá thỏa đáng.
- Sư huynh, ta đột nhiên nhớ có việc gấp phải đi xử lý, ta xin được cáo lui trước.
- À à, ta cũng có chuyện phải đi xử lý, thiếu chút nữa quên mất.
Mấy người thấy Phương Cách tức giận, trong miệng vội vàng tùy tiện nói vài lời cáo lỗi, sau đó lập tức giải tán.
Phương Cách thở dài, lại nói với Trần Uyển vẫn còn ở lại:
- Trần sư muội, ta còn có việc, làm phiền ngươi dẫn Viên Minh đi tới phòng rèn đúc của Ô Nhật. Chỗ hắn vẫn đang thiếu người, thuận tiện giảng giải cho Viên Minh về những điều cần thiết khi lọc nguyên liệu.
- Được.
Trần Uyển gật đầu, đi về một hướng khác.
Viên Minh vừa đi theo, vừa quay đầu liếc nhìn Phương Cách đi xa, hỏi:
- Trần sư tỷ, vì sao vừa rồi Phương Cách sư huynh lại thở dài?
- Theo ngươi thấy, công việc trong Hỏa Phường có thể có phân chia cao thấp không?
Trần Uyển liếc nhìn Viên Minh, hỏi.
- Nếu bàn về mức độ khó dễ, rèn khó nhất, lọc nguyên liệu đơn giản hơn. Tuy nhiên rèn hay lọc nguyên liệu đều chỉ là một bước luyện khí, nếu làm bước nào không tốt, đều sẽ ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng. Lại nói tiếp, thật ra cũng không cao thấp.
Viên Minh không chút nghĩ ngợi nói.
- Ngươi có phần kiến thức này cũng là hiếm có. Nhưng người trong Hỏa Luyện Đường không nghĩ như vậy. Giống như ngươi nói, trong Hỏa Phường có mấy phần công việc, rèn khó nhất, tông môn cũng coi trọng đệ tử rèn nhất, dành cho tài nguyên tối đa. Bởi vì những điều đó, đệ tử rèn càng thêm ngang ngược kiêu ngạo, coi thường đệ tử lọc nguyên liệu, đệ tử nung nóng, mâu thuẫn giữa bọn họ càng lúc càng nghiêm trọng, bất lợi cho Hỏa Luyện Đường phát triển. Từ khi Phương Cách sư huynh tiếp quản Hỏa Phường, vẫn luôn cố gắng điều chỉnh suy nghĩ phiến diện này. Nhưng kết quả như ngươi vừa thấy đấy, hiệu quả quá nhỏ, hắn đương nhiên thất vọng thở dài rồi.
Trần Uyển nói.
- Hóa ra là vậy, Phương sư huynh cũng không dễ dàng gì.
Viên Minh chợt hiểu ra, nhận thức về Phương Cách cũng thay đổi không ít.
- Không nói chuyện này nữa. Những ngày qua, chắc ngươi đã gặp qua nguyên liệu lọc, công việc này rất đơn giản, dựa theo đệ tử rèn phân phó, đập vỡ khoáng thạch theo yêu cầu, sử dụng cái sàng nhỏ lọc là được. Điểm duy nhất cần phải chú ý là không nên lấy nhầm khoáng thạch. Ngươi vừa đọc thuộc “Luyện Khí Cơ Yếu, chỉ phải cẩn thận, chắc hẳn sẽ không có vấn đề.
Trần Uyển vừa đi vừa nói chuyện.
- Vâng, cảm ơn Trần sư tỷ chỉ điểm.
Viên Minh đáp một tiếng.
Trong khi nói chuyện, hai người tới một gian phòng rèn đúc.
Nơi này chỉ có bốn người, dẫn đầu là một thanh niên có vóc dáng cao lớn, hai tay, hai chân to khỏe, làn da trên hai tay bị nướng tới khô vàng, vừa nhìn đã biết là đệ tử rèn có thâm niên.
Ngoài ra còn có hai nữ đệ tử ở bên cạnh lọc nguyên liệu, hai người một người cao gầy, làn da ngăm đen, một người khác thoạt nhìn vẫn còn là dáng vẻ thiếu nữ, trên gương mặt bụ bẫm giống như đứa trẻ sơ sinh.
Người cuối cùng là một nam đệ tử đầu trọc, thoạt nhìn chừng hai mươi tuổi đang ra sức kéo ống bễ thông gió, duy trì nhiệt độ của ngọn lửa trong lò.
So với phòng rèn đúc khác, người ở này ít hơn, tất cả mọi người đều vô cùng bận rộn, đặc biệt là hai nữ đệ tử lọc nguyên liệu kia gần như chân không chạm đất, trang phục và gương mặt đều dính đầy bụi bặm, đất cát.
- Ô Nhật, đây là Viên Minh, đệ tử Hỏa Luyện Đường mới tới, sau này sẽ ở chỗ ngươi giúp ngươi lọc nguyên liệu.
Trần Uyển nói với người thanh niên cao lớn đang luyện miếng phôi.
Ô Nhật không trả lời, ánh mắt nhìn chăm chú vào khối kim loại đúc nung đỏ trước mặt, trong lúc một tay lên xuống giống như gió xoáy, đánh liền gần trăm cái mới ngừng tay.
Hắn nhét khối đúc vào trong lò lửa xong, mới nghiêng người liếc nhìn Trần Uyển, sau đó nhất thời chuyển tầm mắt sang, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Viên Minh, nói:
- Người mới à? Có quen với khoáng thạch không? Chỗ của ta ít người, nhưng không cần người giúp tăng thêm phiền phức.