Keng.
Một chùm tia lửa văng lên, Viên Minh không khỏi nhíu mày, tiếng gõ hơi nặng, còn xa mới trong trẻo bằng Phương Cách.
- Là thời gian nung nóng không đủ, hay lực quá nhẹ?
Viên Minh cố ép xuống nghi ngờ trong lòng, bắt đầu xoay tròn cánh tay, tiếp tục gõ.
Từng tiếng gõ nối tiếp nhau vang lên, trên đe sắt có tia lửa bắn ra khắp nơi, âm thanh cũng bắt đầu trở nên trong trẻo hơn vài phần.
Sau khi gõ tròn mười tám cái, Viên Minh âm thầm vận dụng pháp lực trong cơ thể, lực lượng vung búa nặng thêm, tốc độ cũng bắt đầu nhanh hơn.
Phương Cách nhìn thấy cảnh tượng này, chân mày hơi nhíu lại, trong mắt lóe lên một sự bất ngờ.
Viên Minh càng vung búa, trong lòng càng thán phục, động tác gõ này nhìn như máy móc đơn giản nhưng tiêu hao lực lượng hơn sự tưởng tượng của hắn nhiều, mới qua mấy chục búa, cánh tay hắn đã cảm giác nhức mỏi.
Chờ qua một trăm năm mươi búa, cảm giác nhức mỏi tăng này lên gấp bội, đã bắt đầu kéo tốc độ của hắn chậm lại.
Chờ hắn gõ được một trăm tám mươi búa, tốc độ đã trở lại lúc mới vung búa, màu đỏ của miếng phôi sắt trên đe đã bắt đầu tối đi rõ ràng.
- Được rồi, không cần gõ tiếp nữa.
Phương Cách bảo Viên Minh dừng động tác.
Trong mắt hắn lóe lên một sự thất vọng. Tư chất của Viên Minh không tốt như hắn hy vọng.
- Sư huynh, ta còn có thể tiếp tục.
Trong miệng Viên Minh thở hổn hển, nói.
- Không cần, cho dù có gõ tiếp, miếng phôi sắt này cũng đã không đạt tiêu chuẩn rồi.
Phương Cách nói, giọng điệu vẫn không nhanh không chậm.
- Vì sao?
Viên Minh thả búa rèn xuống, lau mồ hôi trán và nghi ngờ nói.
- Chúng ta gọi quá trình bây giờ là rèn, cũng gọi là luyện phôi. Trên thực chất lại thông qua liên tục đánh búa không ngừng, đánh ra tạp chất trong phôi sắt. Nếu muốn bảo đảm phôi sắt có thể kéo dài và dát mỏng ở trạng thái cao nhất, ít nhất cần phải đánh búa một nghìn lần, trong một nghìn lần đánh búa này không thể dừng lại. Ngươi có biết tại sao không?
Phương Cách chậm rãi giải thích, sau khi hỏi ra vấn đề cuối cùng, lại nhìn về phía Viên Minh.
Viên Minh đã đoán được đáp án, nói:
- Trong quá trình sư huynh đánh búa lúc trước, chưa từng nung nóng lại, là cần thông qua đánh búa liên tục không ngừng để bảo đảm nhiệt độ của phôi sắt?
- Không sai, đồng thời theo tạp chất trong phôi sắt càng lúc càng ít, nhiệt độ của nó sẽ càng lúc càng khó duy trì, cho nên mới phải càng đánh càng nhanh. một khi tốc độ trong đó bị giảm, phôi sắt sẽ không tránh khỏi bị nguội, trở nên dễ vỡ, khả năng kéo dài và dát mỏng bị hao tổn.
Phương Cách khẽ gật đầu, nói.
Viên Minh nghe vậy, trong lòng rất chấn động, rèn nhìn như đơn giản, trên thực chất lại không dễ dàng gì.
- Sư huynh, vậy phải làm thế nào mới có khả năng đạt tới trình độ nghìn búa không ngừng như ngươi?
Viên Minh ngẩng đầu, chân thành hỏi.
- Trước tiên ngươi nói xem, lúc trước ngươi quan sát qua ta luyện phôi, cùng với sau khi bản thân ngươi thử, có cảm nhận gì?
Phương Cách không trả lời, mà hỏi Viên Minh.
- Lúc trước, ta chú ý tới động tác sư huynh vung búa, ước tính lực lượng sư huynh vung búa, cũng chú ý tiết điểm mỗi lần sư huynh tăng tốc, thậm chí chú ý tiếng sư huynh hạ búa không giống với những người khác. Nhưng khi tự mình làm, chênh lệch thật sự quá xa.
Viên Minh suy nghĩ một lát mới nói.
- Ngươi có thể chú ý tới những điều đó đã không dễ dàng rồi. Tuy nhiên trừ những điều đó ra, ngươi không nhìn thấy được pháp lực của ta lưu chuyển, ngươi cũng không chú ý tới việc hít thở của ta.
Phương Cách gật đầu, nói.
- Hít thở?
Viên Minh nhíu mày lại.
- Tiết tấu hít thở là tiết tấu cơ sở để ngươi luyện phôi, điểm này rất quan trọng. Mặc dù ngươi không chú ý, nhưng khi vung búa ban đầu, lại duy trì tiết tấu không tệ, xem ra vô tâm mà thành, tuy nhiên sau này vẫn cần phải duy trì.
Phương Cách nói.
- Sư huynh, vậy vấn đề của ta là gì?
Viên Minh hỏi, đây là điều hắn quan tâm nhất.
- Vấn đề nhỏ không cần nhiều lời, vấn đề lớn nhất của ngươi, một là lực lượng không đủ, hai là kinh nghiệm chưa đủ. Những điều này đều không thể giải quyết trong một chốc một lát được, cần phải tu luyện qua nhiều tháng nhiều năm mới có thể giải quyết được.
Phương Cách khoát tay, nói.
Viên Minh suy nghĩ một lát, lại hỏi:
- Vậy có nhiều sư đệ có thể gõ được một nghìn búa không ngừng giống như sư huynh không?
- Ngươi muốn hỏi, trình độ của ngươi như vậy ở trong các sư huynh đệ được tính là thế nào à?
Phương Cách hỏi ngược lại.
Viên Minh hơi xấu hổ, khẽ gật đầu.
- Hạ đẳng.
Phương Cách sư huynh thẳng thắn.
Viên Minh nghe vậy thì sửng sốt, dù thế nào hắn cũng không ngờ tới đáp án như vậy, càng thêm lúng túng.
Ai ngờ Phương Cách sư huynh giống như hoàn toàn không biết, xoa cằm trầm ngâm tiếp tục bổ xung một đao:
- Lần đầu tiên thử, chỉ có thể liên tục vung búa được một trăm tám mươi ba lần, xem là... kỳ lục kém nhất trong bao nhiêu năm từ trước tới nay.