Tiên Giả

Chương 125: Khí thế ngất trời (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Hắn nhăn mũi, bước vào trong.

Sau khi đi qua cửa lớn, vừa vào trong sân, các tiếng đinh đinh đang đang lại truyền tới.

Viên Minh đã tưởng tượng ra tình cảnh trong Hỏa Phường, chỉ có điều bởi vì cách một tiền đường, còn chưa nhìn thấy gì.

Lúc này, ở tiền đường không có một bóng người. Viên Minh lại tự mình đi xuyên qua.

Trong nháy mắt ra khỏi tiền đường, Viên Minh lập tức ngây người.

Chỉ thấy phía sau là một nội viện vô cùng rộng rãi, xây dựng từng phòng nhỏ để mở cửa, nhìn giống như lều xưởng chung vậy, tất cả nằm san sát nối tiếp nhau, có chừng năm mươi, sáu chục phòng.

Lúc này, trong phần lớn các phòng đều có lò sưởi ở một bên, lửa trong lò cháy mạnh, phát ra tiếng vù vù vang dội.

Từng bóng dáng bận rộn, đi qua đi lại trong phòng. Có người đang luyện kim loại, có người đang tăng thêm nguyên liệu, có người đang ở trần, vung búa sắt đánh xuống phôi sắt trên đe, đập ra những tiếng keng keng, tia lửa bắn ra khắp nơi.

Viên Minh nhìn lướt qua, bên trong phần lớn đều là nam tử cao lớn vạm vỡ lỗ mãng, ít có nữ tử giống như Trần Uyển. Hắn thỉnh thoảng nhìn thấy mấy người, nhưng bọn họ đều bận rộn tất bật, cầm một cái búa cỡ nhỏ gõ nguyên liệu rèn ở trên đài đá.

Các nàng đập nát từng cục nguyên liệu nguyên thạch lớn bằng bàn tay, lại bỏ vào cối xay đá nghiền nát, sau đó cầm những lưới tọc từ to đến nhỏ lọc qua hết lần này tới lần khác.

Một bên là lỗ mãng đánh xuống, một bên là tinh tế sàng lọc, phối hợp với những tiếng gõ leng keng, cong cong vang lên, cùng với tia lửa không ngừng bắn ra, hòa vào thành một bức tranh đặc biệt.

Mỗi người trong bức tranh đều chìm đắm vào công việc trong tay mình, không ai chú ý tới Viên Minh đến.

Viên Minh nhìn cảnh tượng này, tuy hơi khác với cảnh tượng trong sự tưởng tượng của mình, nhưng bất giác lại thấy có thiện cảm.

Lúc này, một nam tử cũng mặc trang phục gọn gàng, trán buộc sợi dây màu đỏ son, gương mặt chữ điền cuối cùng nhìn thấy Viên Minh, đi qua từng dãy nhà rèn đúc, bước về phía Viên Minh.

Thân hình hắn to lớn, cơ bắp cuồn cuộn phác họa ra từng đường cong tràn ngập lực lượng, trên gương mặt để ria mép lộ ra một vẻ cẩn thận tỉ mỉ và nghiêm túc, đi tới trước người Viên Minh.

Viên Minh liếc nhìn lệnh bài màu xanh treo ở bên thắt lưng của hắn, kiểu dáng giống như Trần Uyển, dường như đệ tử nội môn đều có một cái.

- Ra mắt Phương Cách sư huynh.

Viên Minh ôm quyền nói.

Tối hôm qua, Trần Uyển đã nói với hắn, người chịu trách nhiệm quản lý rèn đúc trong Hỏa Phường và giáo dục đệ tử ký danh Hỏa Luyện Đường luyện khí cơ sở chính là vị Phương Cách sư huynh này.

Phương Cách sư huynh không phải họ Phương, hắn là người Nam Cương, tên gọi là Phương Cách.

- Ngươi là đệ tử ký danh mới tới, tên là... Viên Minh đúng không?

Phương Cách quan sát Viên Minh từ trên xuống dưới, dò hỏi.

Giọng nói của hắn đôn hậu, hoàn toàn phù hợp với hình tượng toàn thân của hắn.

- Làm phiền sư huynh dạy dỗ.

Viên Minh khẽ gật đầu, ôm quyền nói.

Phương Cách âm thầm gật đầu, tuy thấy dáng người Viên Minh không tính là cao lớn, nhưng bộ xương rắn chắc, lại biểu hiện khá lễ phép, trong lòng cảm thấy thiện cảm.

Chỉ có điều trên mặt hắn vẫn không tươi cười, mở miệng nói:

- Ngươi tới muộn, Hỏa Phường chúng ta quy định là giờ Mão canh ba đốt lửa không ngừng cho đến buổi trưa canh ba. Sau đó là thời gian tự do, muốn tiếp tục rèn đúc hoặc tự mình tu luyện đều được. Nể tình ngươi mới tới lần đầu tiên, ta sẽ không tính. Sau này không thể lại tái phạm nữa.

- Sư huynh nói phải, tại hạ nhớ kỹ.

Viên Minh trả lời.

- Tuy Hỏa Luyện Đường chúng ta có quy mô không phải lớn nhất, số lượng người không nhiều nhất, nhưng địa vị ở bên trong tông môn cũng gần với Ngự Thú Đường, rất nhiều linh thú tọa kỵ của bọn họ cần yên, hoặc cần đeo

rọ mõm hoặc muốn dây xích giam cầm, đều không do Hỏa Luyện Đường chúng ta chế tạo giúp.

Phương Cách tiếp tục nói, trong lời nói đầy vẻ tự hào.

Viên Minh biết, Bích La Động lấy ngự thú lập tông, bất kể là đệ tử ở đường nào cũng cảm thấy vinh dự khi có linh thú làm bạn. Tuy nhiên không phải tất cả mọi người đều có bản lĩnh nuôi dưỡng, chăm sóc, dạy bảo linh thú.

Đệ tử Ngự Thú Đường chủ yếu chịu trách nhiệm nuôi dưỡng, gây giống, bắt và chăm sóc, dạy bảo, thuần hóa phần lớn linh thú.

- Ngoại trừ những điều này, chúng ta còn phải chế tạo binh khí, ám khí thậm chí pháp khí. Hai loại trước, chỉ cần có bản vẽ cách thức chế tạo, đệ tử ký danh bình thường cũng có thể hoàn thành. Về phần pháp khí... cách ngươi quá xa, tạm thời không cần biết tới.

Phương Cách tiếp tục nói.

Viên Minh thông qua Triệu Đồng có biết chút ít về pháp khí, biết ít nhất phải là Luyện Khí Sư Trúc Cơ kỳ trở lên mới có khả năng chế luyện ra nó.

- Đi thôi, ta dẫn ngươi đi tới lò sưởi thử tay nghề.

Phương Cách nói xong lại dẫn theo Viên Minh đi tới một phòng rèn đúc được để không.

Viên Minh đi tới bên trong, mới nhìn rõ tất cả cấu tạo bên trong, bên trái là một lò lửa được xây dựng sát tường, trên dưới trái phải đều đóng kín, chỉ có trước sau để lại đường lửa và đường khói, bảo đảm không giảm mất sức lửa.

Bên cạnh lò lửa là một đe sắt đài, phía trên kệ bên cạnh có một số khoáng thạch và bột kim loại, phía dưới là một ít vật liệu gỗ và than củi.

- Vật liệu gỗ dùng để nhóm lửa, đốt than củi lên, chờ sau khi nhiệt độ tăng lên, lại bắt đầu luyện khoáng thạch. Những bột kim loại này đã được rèn luyện sàng lọc, thể loại phong phú, sau này ngươi sẽ chậm rãi phân biệt.

Phương Cách nói.

Viên Minh đảo mắt nhìn qua, phát hiện bên trong có không ít thứ hắn đều biết, nguyên nhân là trong có rất nhiều thứ hắn từng bán cho Triệu Đồng.

- Ngày hôm nay, ngươi tạm thời không cần quan tâm tới chuyện khác, chỉ để ý luyện tập công tác cơ bản nhất, rèn.

Phương Cách nhấc cái búa lớn được đặt trên đe sát, nhẹ nhàng ném qua cho Viên Minh.

Viên Minh lập tức đón lấy. Tuy hắn đã sớm có sự đề phòng, nhưng vẫn bị độ nặng của nó kéo cánh tay xuống.

Búa sắt còn nặng hơn hắn tưởng nhiều.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️