Tiên Giả

Chương 106: Minh nguyệt quyết (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Trong sào huyệt của Nhân Tiêu Vương.

Một thi thể không đầu đang lẳng lặng nằm bên hồ máu, toàn thân đã không còn sức sống.

Viên Minh ngồi xổm ở bên cạnh, trên mặt đất là một cái áo rách được mở ra, phía trên đặt một cái đầu người màu đỏ sậm, đó chính là Nhân Tiêu Vương.

Hắn cẩn thận gói cái đầu kia lại, nhìn về phía con mèo bạc đang ngồi bên cạnh.

Nó đang cẩn thận quan sát một viên trân châu màu đen lớn bằng trái long nhãn trước mặt, không biết đang suy nghĩ gì.

- Đi thôi.

Viên Minh mở miệng nhắc nhở.

Con nèo bạc chợt hoàn hồn, giơ một chân trước nhẹ nhàng đảo qua phía trên Hồn Châu, Hồn Châu lập tức biến mất.

Viên Minh thấy vậy thì kinh ngạc, nhưng không hỏi nhiều, nhấc cái túi bọc đầu của Nhân Tiêu Vương lên, theo sự chỉ đường của con mèo bạc, rời khỏi hang động bằng lối đi bên kia.

...

Không biết qua bao lâu, hai bóng người nhanh chóng chạy trong hang động dưới lòng đất, cuối cùng đuổi tới bên này.

- Nơi này có khí tức nồng đậm của người kia, chắc không sai được, hẳn đang ở bên trong...

Mắt của Sở Hùng trưởng lão lập tức sáng lên, chỉ vào cửa hang bên cạnh, nói.

- Mau giết chết hắn, tìm Hồn Châu.

Tát Nhân trưởng lão thúc giục.

Sở Hùng trưởng lão vung tay lên, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện thêm một binh khí màu đen có hình dạng giống như cốt trảo, thân hình lóe lên xông vào trong hang động.

Tát Nhân trưởng lão cũng lắc mình xông vào sát phía sau.

Nhưng khi bọn họ nhảy vào trong động, trong nháy mắt, hai người không hẹn mà cùng ngây người.

Bên trong hang động hoàn toàn hỗn loạn, khắp nơi trên mặt đất đều đầy mảnh vụn thi thể, phần lớn đều thối nát nghiêm trọng, còn có rất nhiều bộ xương khô, loạn không chịu nổi.

Ở gần gần hồ còn có một thi thể không đầu đang nằm.

- Đây là...

Sở Hùng trưởng lão chợt kinh ngạc, vội vàng xông tới.

Tát Nhân trưởng lão theo sát phía sau.

- Hắn chết thế nào? Không phải là giả chứ?

Tát Nhân trưởng lão khó có thể tin nổi nói.

- Vết thương trên ngực là do Thực Cốt Thủ của ta gây ra, cái này không giả được, chính là hắn.

Trong miệng Sở Hùng trưởng lão giải thích, mày nhíu lại, rõ ràng trong lòng cũng nghi ngờ.

Sao Nhân Tiêu Vương này lại đột nhiên chết đi, hơn nữa... đầu của hắn đâu?

- Hồn Châu!

Trong lòng hai vị trưởng lão đều căng thẳng, vội vàng kiểm tra trên người nó.

Nhưng một lát sau, trong lòng hai người đều ớn lạnh. Đã bị người khác nhanh chân đến trước lấy rồi, Hồn Châu không còn.

- Sở trưởng lão, còn người nào khác biết được chuyện Hồn Châu không?

Tát Nhân trưởng lão kinh ngạc không hiểu nói.

- Ngươi biết chuyện này liên quan tới thân phận thực sự của hắn, ta làm sao có thể nói cho người khác chứ? Chẳng lẽ ngươi...

Sở Hùng trưởng lão nhìn về phía Tát Nhân trưởng lão, hoài nghi nói.

- Ngươi nhìn ta giống như người sẽ làm loại chuyện ngu xuẩn này sao?

Tát Nhân trưởng lão liếc nhìn hắn, nói.

- Vậy rốt cuộc là ai làm chứ?

Sở Hùng trưởng lão nhíu mày, trầm ngâm suy nghĩ.

Tát Nhân trưởng lão quan sát xung quanh một lúc, lại nhìn những thi thể không lành lặn nằm rải rác trên mặt đất, không khỏi nhíu mày.

- Có phải ngươi đã đoán được gì không?

Nhìn thấy hắn nhíu mày như vậy, Sở Hùng trưởng lão không nhịn được hỏi.

- Ngươi xem thử trạng thái và phân bố của các thi thể không lành lặn trên mặt đất này xem, có nhìn ra được gì không?

Tát Nhân trưởng lão hỏi.

Sau khi Sở Hùng trưởng lão nghe xong, vừa cẩn thận quan sát một lát, vẻ mặt bỗng nhiên thay đổi.

- Lúc trước, những thi thể này có dấu hiệu hoạt động, bọn chúng bị người khác điều khiển.

Sở Hùng trưởng lão nhìn về phía Tát Nhân trưởng lão với vẻ khó tin.

- Có thể khống chế thi thể, ít nhất chứng tỏ người lấy đi Hồn Châu... Là hồn tu, điều này...

Tát Nhân trưởng lão muốn nói lại thôi.

- Ở đây chỉ có hai người chúng ta, còn có gì mà ngươi không dám nói chứ? Có phải ngươi cũng cảm thấy là đại trưởng lão làm không?

Sở Hùng trưởng lão nói thẳng.

- Trong cả Bích La Động, ngoại trừ lão nhân gia, ta không nghĩ ra người thứ hai.

Tát Nhân trưởng lão khẽ gật đầu.

- Có lẽ lão già này đã sớm phát hiện ra sự tồn tại của Hồn Châu, mới có thể chặn trước một bước, uổng chúng ta còn định lấy được, sẽ dâng lên cho hắn.

Sở Hùng trưởng lão hơi tức giận nói.

- Nhưng, tại sao lão ta phải lấy đầu của hắn?

Tát Nhân trưởng lão không hiểu nói.

- Chẳng lẽ... hắn đã...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️