Đóa hoa tươi kia nhìn như bình thường không có gì lạ, nhưng lại tràn đầy ý vận kỳ dị, nhìn không thấu, thần bí khó lường.
Giọng nói truyền ra đầy vẻ ưu nhã, có vẻ lười biếng mà lại xen lẫn mị hoặc.
Nhưng lúc này nghe lời này, Tô Đình lại rùng mình một cái.
Đây hiển nhiên là hưng sư vấn tội.
Tô Đình không tiến lên, chỉ ngượng ngùng cười một tiếng, thấp giọng nói: “Đều nói người không biết không có tội, nếu ta sớm biết đây là địa giới của ngài thì nào dám tuỳ tiện tới chỗ này?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây