“Nếu không phải từng trải qua thời đại kia, ta cũng khó có thể tưởng tượng.”
Sơn Thần chậm rãi nói ra: “Đạo hạnh như ngươi ở trong mắt phàm nhân, nhìn như cường hãn vô song, kì thực đứng trước trăm ngàn đại quân thì pháp ý mà người tu hành có thể tán loạn. . . Khi pháp ý tán loạn, vậy pháp lực cũng liền sẽ tán loạn, không thể vận dụng, như phàm nhân, trên chiến trường, còn không bằng cả cao thủ nội kình.”
Dừng lại một chút, Sơn Thần lại nói: “Bây giờ ở thời đại này, vẫn có người bắt chước năm đó, có ý đồ tôi luyện một nhánh đại quân, tru sát người tu hành, thậm chí trao tặng phương pháp tu hành tên là Đạo Binh, nhưng đều không đáng để lo, không so được với năm đó khi khí vận thiên địa cường đại.”
Tô Đình thở ra một hơi thật dài, lại có mấy phần tiếc nuối khó tả.
Đó là một thời đại cực kì hùng vĩ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây