“Một thớt bảo mã!”
Tô Đình thấy rõ cấp tốc của con ngựa kia, nó chạy nhanh đến mức kinh người, hai mắt không khỏi sáng lên.
Nhưng hắn hơi ngẩng lên nhìn, ánh mắt rơi vào trên mặt người cưỡi ngựa kia, nhất thời méo mặt đi, há miệng, vội vàng quay đầu đi, giống như vừa bị kinh sợ.
Ánh mắt mọi người cũng đều nhìn về phía người vừa nói.
Chỉ thấy ngồi trên con bảo mã trắng như tuyết kia là một thanh niên, thân thể hơi mập, nhưng diện mạo xấu xí, trên khuôn mặt đầy vết rỗ, giống như dấu vết trước đó bị nhiễm bệnh lưu lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây