“Tránh ra! Không giúp đỡ thì đừng cản trở! Nếu ta không móc ra, hắn sẽ ảnh hưởng đến ta!”
Lý Hỏa Vượng đẩy hắn, giơ tay định móc con mắt của mình ra.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, ánh nhìn cực kỳ đặc biệt nào đó từ nơi cực xa truyền đến, máu thịt của Lý Hỏa Vượng nở như hoa sen.
Đau đớn khiến Lý Hỏa Vượng dừng tay lại, hắn có thể cảm nhận được, khi con mắt của mình đau nứt ra, nước đen chảy ra cũng bị ép dừng chảy.
Khi cảm nhận được tứ quan (mũi miệng tai) còn lại của mình bắt đầu dung hợp thành loại cảm quan tương đồng nào đó, cuối cùng Lý Hỏa Vượng hiểu ra là ai đến, Ti Mệnh đau khổ Ba Hủy, không chỉ là nàng, xung quanh hắn còn có cảm giác vô cùng đặc biệt khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây