Nghe thấy Lý Tuế thực sự muốn giúp mình, Trần Chiêu Đệ liền vui mừng nhìn ra ngoài.
“Ừm! Đại nương, ngươi là ân nhân cứu mạng của ta!”
Trần Chiêu Đệ quỳ dưới đất, sau khi dập đầu mấy cái với Lý Tuế, bèn chạy ra ngoài.
“Ầy.”
Lý Tuế thở dài một tiếng, rồi lại chui vào trong đống cỏ, nói với người đất trong tay: “Cha, đợi khi đến huyện thành, ta tìm cho nàng ta một gia đình tốt, cũng chỉ có thể giúp như vậy được thôi” Lý Tuế cảm thấy với năng lực hiện tại của mình, muốn điều tra rõ ràng gốc rễ của một người chắc cũng rất dễ dàng. Tóm lại bất kể chọn ai, ít nhất cũng tốt hơn gã đàn ông đã có năm bà vợ bị chết, ít nhất cũng là gả vào trong huyện thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây