Lá bùa được dán lên chiếc bát vàng không biến mất mà bị hóa thành những mảnh cánh hoa tuyết trắng nhỏ vụn, bay lơ lửng trong không khí. Cánh hoa tuy ôn nhu nhưng xơ xác tiêu điều, khiến người ta có cảm giác chúng lạnh như băng, mỗi nơi cánh hoa đi qua đều lưu lại một dấu vết phá hư, tủ thủy tinh được trưng bày trong phòng bị cánh hoa che phủ đã xuất hiện vết nứt.
Mỗi khi vang lên một loạt các tiếng vỡ vụn của thủy tinh, trái tim Thẩm Như Như cũng theo đó mà đập nhanh hơn một nhịp, cô cảm thấy may mà Lão Quan có nói mình không cần bồi thường, nếu không thì cô chỉ có nước ra đường đẩy mạnh lượng tiêu thụ bùa chú mới trả hết nợ a!
Chiếc bát vàng cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, hoặc có lẽ là cảm nhận được uy hiếp cường đại nên đã bay lên không trung bỏ chạy về phía cửa phòng.
Lão Quan vẫn đang canh giữ ở cạnh cửa thấy tình huống có chút không đúng liền lập tức đóng cửa lại, động tác của bát vàng vì vậy mà chậm một nhịp đập vào cánh cửa rồi phát ra âm thanh chói tai gây khó chịu vốn có của kim loại.
Cánh hoa màu tuyết trắng xuất hiện tung bay trong không trung rồi rơi xuống, trong phòng phong bế bỗng nhiên xuất hiện một cỗ cuồng phong, cánh hoa tựa như bão tuyết tụ thành một bọc, bao lấy chiếc bát vàng vặn nó thành một quả cầu tuyết mà lăn tới lăn lui trong phòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây