Từ Dẫn Châu dẫn hai anh em đến phòng trống để Thẩm Như Như tiếp tục ở trong tiệm trông coi, một lát sau liền thấy một bóng dáng màu trắng đi vào cửa.
Cô đứng lên chào hỏi: “Tôi tưởng hôm nay anh không đến.”
Người kia đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, khuôn mặt tuấn mỹ cùng chiếc mũ cao màu trắng dưới ánh đèn lộ ra không bỏ sót một chi tiết dư thừa nào: “Hôm nay quả thật không tới được, vừa vặn có một nhiệm vụ đi qua nơi này nên tới xem.”
Thẩm Như Như đem bánh trung thu cất kỹ đưa cho người đàn ông, vừa nói vừa yên lặng nhìn làn da cùng ngũ quan người kia: “Hiện tại công việc như thế nào, thích không?”
“Cũng may, thú vị hơn nghiên cứu khoa học một chút.” Lật Tử khẽ cười nói: “Có thể quen biết rất nhiều người khác nhau, hiểu rõ các loại hiểm ác và thiện ý trên thế giới này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây