Thẩm Như Như lấy dao gọt hoa quả cắt bánh trung thu thành mười hai cánh, một nửa đặt lên đĩa để lên bàn thờ trước mặt tổ sư gia, một nửa giữ lại cho mọi người nếm thử hương vị.
Bởi vì gần đây trong căn tin của đạo quán cũng lục tục chuẩn bị không ít bánh trung thu gửi cho đệ tử ở đây và đệ tử có tên tuổi đang bận ở chỗ khác, mọi người ở trong quán đã sớm ăn qua cho nên không có mấy người cảm thấy hứng thú với nó.
Linh Khê đối với bánh trung thu ngũ vị của Đạo Hiệp rất không ưa, nói đúng hơn là căm thù đến tận xương tuỷ, ngửi thấy mùi vị liền nắm mũi chạy ra thật xa: “Cái này khó ăn vãi cả chưởng ra, bánh trung thu gì mà một chút cũng không ngọt, bên trong còn có thịt mỡ, má ơi, buồn nôn gần chết, chê nha, chê mạnh luôn ấy.”
Vưu Nhất cũng không quen ăn bánh trung thu ngũ vị nên chỉ cắt một miếng nhỏ nếm thử xem có gì đặc biệt hơn bánh trung thu bình thường không, Bách Lý Vô Thù dứt khoát nhìn cũng không thèm nhìn, anh ta không thích ăn bánh trung thu, đầu bếp căn tin chuẩn bị bao nhiêu cũng không chạm vào.
Ngược lại với bọn họ, Từ Dẫn Châu đối với cái bánh trung thu này như có tình cảm đặc biệt, không nói một tiếng giải quyết hết tất cả số bánh trong đĩa, thậm chí còn có chút chưa thỏa mãn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây