Phất Xuân không cho là đúng, ông ta đi theo ông cụ Dư đã mấy chục năm, có loại trà ngon nào chưa từng uống. Ông ta nâng chén trà lên ngửi, một mùi thơm mát chậm rãi tràn vào phổi, khiến người ta rất thoải mái, trên mặt ông ta lộ ra vẻ kinh ngạc, cúi đầu nhấp một ngụm trà, sau đó lập tức mở to hai mắt: “Trà này… Dùng nước không bình thường để pha.”
Linh Khê cười nói: “Đương nhiên rồi, nước của chúng tôi đã được tinh lọc bằng bùa tinh lọc, chắc chắn là ngon.”
Cuối cùng Phất Xuân cũng phản ứng lại, bản thân bị người ta lặng lẽ thắng một nước cờ, ông ta lại nhìn về phía Thẩm Như Như, vẻ khinh thường trong mắt đã biến mất, thay vào đó là sự nghiêm túc: “...Bùa chú của Thẩm quan chủ đúng là không tầm thường.”
Tuệ Trí ngạc nhiên nói: “Lần trước ông không tham dự Hội nghị giao lưu Đạo pháp sao? Khi đó quan chủ của chúng tôi ra tay, nghe nói bùa dẫn lôi tạo thành sấm sét, làm mất tín hiệu toàn bộ thành phố B.”
Cách vài bữa, Vưu Nhất lại quảng cáo phong thái của Thẩm Như Như tại Hội nghị giao lưu Đạo pháp, chuyện này ở trong quan không có ai là không biết, không có ai là không hiểu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây