Lâm Hạo cất điện thoại và gật đầu với Thẩm Như Như, ngay cả một ánh mắt cũng không cho cha mẹ của Tiểu Bối đã xoay người rời khỏi hiệu thuốc. Tư thế đi đường của anh ấy không khác gì người bình thường, nhưng nếu quan sát kỹ có thể nhận ra anh ấy đi hơi khập khiễng, không biết cha mẹ của Tiểu Bối làm cách nào mà phát hiện ra.
Người bình thường có khi cả đời cũng chẳng gặp luật sư được mấy lần, trong tiềm thức đã có chút mâu thuẫn đối với nghề nghiệp này. Mẹ của Tiểu Bối bị dọa sợ, hơi sững sờ, theo bản năng biện hộ nói: “Vốn dĩ chính là người què, sao lại nói là xúc phạm?”
Nhưng mà không có ai đáp lại bà ta, bởi vì xe cảnh sát đã dừng trước cửa, đám đông vây xem tự động nhường ra một lối đi, ba người nhà Tiểu Bối đều bị đưa đến đồn cảnh sát.
Thẩm Như Như đưa các ông lão đến khách sạn rồi lại chạy đến đồn cảnh sát, chỉ thấy cha mẹ của Tiểu Bối đang cúi đầu xin lỗi Lâm Hạo, luật sư do Lâm Hạo mang đến vô cùng chuyên nghiệp, nhanh chóng liệt kê ra các điều khoản pháp lý và số tiền phải bồi thường, cuối cùng nói rằng bọn họ cần phải bồi thường ba trăm hai mươi ngàn nhân dân tệ, xem xét thái độ của bọn họ, có thể giảm xuống ba trăm ngàn tệ. Mặt của cha mẹ của Tiểu Bối lập tức tái mét, cúi người liên tục xin lỗi, còn Tiểu Bối thì thờ ơ đứng ở bên cạnh, vô cùng lạnh nhạt.
Cô đi đến bên cạnh Tiểu Bối: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao cha mẹ của cậu lại biết cậu đang ở đây?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây