“Năm trước tớ đã tới đây một lần, lúc ấy Từ tiên sinh vẫn mang bộ dạng bệnh tật không còn sống được bao lâu, Như Như cũng không rời không bỏ, quả thực đáng khen đáng khóc.”
Tinh Tinh cũng hâm mộ, thất tình đau đớn. “Sao tớ lại không gặp được bạn gái như vậy, thật khiến người ta khổ sở.”
Vương Tây Nhã vô tình nói ra chân tướng: “Đầu tiên, cậu phải có khuôn mặt như Từ tiên sinh đã.”
Tinh Tinh: “...” Trái tim nhỏ bị đâm nát.
Thẩm Như Như cùng Từ Dẫn Châu ở trong phòng bếp bận rộn hơn một giờ, làm tám món mặn một món canh, chờ sau khi bọn họ bưng thức ăn lên bàn, bốn người mắt xanh giống như sói đói nhào tới bàn cơm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây