Lưu Tuyền lấy lại tinh thần, đè xuống cảm xúc nôn nóng trong lòng, kéo khóe miệng, lắc đầu cố cười: “Không có gì, chỉ là khá kinh ngạc thôi, còn tưởng rằng sẽ ăn cơm trưa rồi mới đi…”
Ăn một bữa cơm mà nuốt mãi không trôi, Lưu Tuyền thất thần ăn vài miếng, khi đang tìm lý do rời đi thì bà Tập bỗng nhiên đổ một ly trà cho anh ta, vẻ mặt quan tâm nói: “Cháu làm sao thế, nhìn giống như không có tâm trạng ăn uống vậy, uống ly trà tiêu thực rồi lại ăn thêm một chút đi.”
Lưu Tuyền đối mặt với vẻ quan tâm trong mắt bà Tập, cảm xúc áy náy trong lòng lại trỗi dậy, anh ta ngoan ngoãn nhận lấy cái ly, uống một hơi hết nước trà, cầm chiếc đũa lên chuẩn bị tiếp tục ăn cơm.
Bà Tập thấy anh ta uống hết nước trà, cười hỏi: “Ta thấy cháu có hơi thất thần, buổi chiều có chuyện quan trọng gì à?”
Lưu Tuyền lắc đầu đang muốn nói không có gì, nhưng trong miệng lại ma xui quỷ khiến thốt ra một câu: “Đúng vậy, cô Thẩm và ngài Từ đi rồi, cháu không có cách nào báo cáo kết quả làm việc với Liên Vụ, anh ta không bắt được ngài Từ thì sẽ không để yên đâu, cháu phải về nghĩ cách.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây