“Tiểu Triệu, vừa rồi anh chạy đi đâu thế?” Cảnh sát Trác trông chừng ở phòng bệnh đề phòng sinh viên xảy ra chuyện lập tức đứng dậy lao ra khỏi cửa, anh ta đã muốn đi WC cả buổi rồi, nhưng vì chỉ có một mình anh ta nên chẳng dám đi, sợ đảo mắt một cái lại có sinh viên nào đó xảy ra chuyện.
Thẩm Như Như vừa vào cửa đã cảm nhận được hơi lạnh dữ dội, so sánh với sảnh tầng một, nơi này cứ như hầm băng.
Cảnh sát Triệu xoa tay, nói: “Phù, trong phòng này lạnh như hầm băng, còn lạnh hơn cả bên ngoài. Bệnh viện bị sao thế, máy sưởi của tầng này bị hỏng hai ngày rồi sao còn không nhanh tìm người sửa đi, trong phòng lại chẳng có ánh mặt trời, lạnh cóng cả người.”
“Là âm khí.” Thẩm Như Như đi đến giường bệnh gần nhất, trong tay đã chuẩn bị xong “bùa trấn tà”, nữ sinh trên giường bệnh còn đắm chìm trong hối hận đau khổ, khóc đến mặt mũi tèm lem, hoàn toàn không để ý rằng có người đến gần.
Thẩm Như Như nhanh chóng đập lá bùa lên trái cô ta, chuẩn xác dán ở vị trí nhân trung, bùa chú lập tức hóa thành một làn khói trắng, chỉ chớp mắt, có một mùi tanh tưởi lan tràn khắp cả phòng bệnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây