Thẩm Như Như thật sự nghe không nổi đành ra cửa giúp đỡ Lão Quan oán hận vài câu.
Bà Dương đứng đối diện với Thẩm Như Như nên dễ dàng đánh giá cô từ trên xuống dưới, trong giọng nói tràn ngập khinh thường: “Cô là ai, nơi này đến phiên cô chen miệng vào sao?”
Lão Quan nổi giận: “Xin lỗi, nhưng đây là nhà tôi, Thẩm đại sư là khách của tôi, cô Dương, cô đừng có quá đáng, cô thật cho rằng Quan gia sẽ sợ cô sao?!”
Sắc mặt người được nhắc tới trầm xuống, cười nhạo nói: “Một cô gái trẻ tuổi cũng có thể được gọi là đại sư, Quan tiên sinh, anh nên cẩn thận thì hơn, thời buổi bây giờ lừa đảo không ít.”
Chị ta nói có những lời ám chỉ gây khó chịu xong liền khoác cánh tay chồng mình rồi nói với giọng khó ở: “Có tranh luận nữa cũng không có ý nghĩa, việc này dừng ở đây đi, chồng, chúng ta đi thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây