Giờ sửu ba khắc, màn đêm buông xuống.
Gió thu thổi vù vù, khắp nơi trong rừng tràn ngập không khí lạnh âm trầm, bức người đến mức không thở nổi.
Dường như Đỗ Tam Tư ngửi thấy mùi gì đó, như xác động vật đang bị thối rửa, khiến nàng có chút muốn nôn.
Một tay Đoạn Tam Lang ôm eo nàng, một tay dùng roi trèo trên đỉnh cây đa, thân nhẹ như yến, như đang giẫm trên mặt đất, nếu không phải tận mắt thấy thì Đỗ Tam Tư cũng không dám tin một thiếu niên lại có sức lực lớn như vậy.
Cây đa rất lớn, lá cây sum sê, rập rạp, nhiều cành khô, trời lúc này đã tối muộn, hai người ẩn thân trốn vào, chỉ cần không có người trèo lên, mở tán cây ra nhìn kỹ, bọn họ hoàn toàn có thể trốn đến khi Mặt Trời mọc cũng không bị phát hiện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây