“Giao người cho ta.”
Trong tiếng gió rít gào giận dữ, giọng nói của Đoạn Tam Lang kiên định đến lạ thường.
Đỗ Tam Tư ho khan vài tiếng, nàng không biết mình bị thương chỗ nào, nhưng chỉ cần Vương thẩm bóp cổ nàng mạnh thêm chút nữa, sợ là nàng sẽ trực tiếp thăng thiên luôn rồi.
“Lui ra hết đi! Nếu không ta sẽ giết, giết thật đấy!” Vương thẩm hét lên khàn cả giọng, dường như vết thương trên trán lại đau râm râm, đối mặt với chàng thiếu niên trẻ tuổi mỹ mạo này khiến bà ta cảm thấy sợ hãi.
Bà ta nhìn ngó xung quanh, cũng không thấy hai nam nhân kia, càng thêm sợ hãi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây