Sáng sớm ngày hôm sau.
Tia nắng ban mai trải khắp ngói vàng ở hoàng cung, trong một góc tối vô hình, gió lạnh lướt qua cỏ xanh khiến khung cảnh âm u quỷ dị.
Các cung nữ cúi đầu vội vàng đi qua, thái giám cụp mắt yên tĩnh không một tiếng động, Vũ Lâm Vệ lặng lẽ tuần tra từng tòa cung cấm san sát nhau, cung điện đầy vẻ trang nghiêm.
Đỗ Tam Tư dựa vào ghế nằm ngủ trong cung Vân Trạch, chợt nàng mở bừng mắt, lọt vào tầm mắt lại là khuôn mặt chăm chú hiền hòa của thanh niên, sự ngạo nghễ không kềm chế được khắc sâu vào trong xương tủy dường như ở trước mặt nàng vĩnh viễn đã trở thành ngày hôm qua.
Đỗ Tam Tư cho rằng chính mình đang nằm mơ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây