Nàng ngừng lại một chút, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, “Đúng rồi, ta bảo ma ma chuẩn bị mấy bộ y phục mới cho các đệ, đặt ở trong phòng ấy, các đệ tự về xem đi.”
“Thật sao?!” Đỗ Quan nhảy lên, “Đệ đi ngay đây!”
“Đệ cũng đi!” Đỗ Câu đuổi theo đi.
Đỗ Đán Đán thong thả ung dung đứng lên, ra vẻ bình tĩnh, đôi mắt lại tỏa sáng, “Chỉ có quần áo thôi à?”
“Chỉ có đệ lanh trí nhất,” Đỗ Tam Tư nhìn đôi mắt lanh lợi của hắn, không nhịn được mỉm cười sủng nịch, đồng thời bất đắc dĩ mà nhéo khuôn mặt hắn một cái, “Tặng cho lão đại bút mực tốt nhất, tặng bàn tính cho lão nhị, còn đệ, chính là được tặng một cây thương, đích thân Tam Lang bảo người rèn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây