“Tỷ tỷ xem nè, đây là lời bình mà lão sư cho ta … tì vết không che được ánh ngọc, vất vả tu chí sẽ thành công! Tỷ tỷ xem đi!”
Vừa trở về đến phủ Thần vương, Đỗ Quan liền lấy bảo bối trong lòng chính mình ra khoe. Lão sư của Học Viện Hoàng gia không phải là nhân vật đại nho nổi tiếng thì cũng là quan viên về hưu, có thể đưa ra đánh giá như vậy, có thể thấy được Đỗ Quan đúng là được lợi không nhỏ.
Đỗ Tam Tư tò mò liếc nhìn, nàng cũng không hiểu từng hàng chữ thao thao bất tuyệt kia, nhưng hai mắt nhìn câu chữ trong đó, cái gì mà “Coi khinh những kẻ hèn hạ hùa nhau cướp đoạt chính quyền, yêu nước được coi là trung thành” ý nghĩa hoàn toàn khó hiểu, nhưng chủ yếu đều mang mục đích tốt.
Nét chữ của Đỗ Quan rất đẹp, sạch sẽ, từng nét bút đều ngay ngắn, nghiêm nghị, có thể thấy rất chăm chỉ vất vả rèn viết. Tiếp theo là chữ của Đỗ Câu, không được coi là xuất sắc, nhưng nhìn cũng có thể coi là nho nhã, bĩnh tĩnh thong thả.
“Không tồi không tồi, đệ đệ nhà ta chính là thông minh biết cố gắng, tiếp tục cố gắng hơn! Lão nhị cũng rất tốt, đối chiếu số chữ trong hàng lối này thấy rất tinh tế! như là dùng thước đo ấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây